Chẳng biết có ai như tôi không, ham ngoại hình nên lấy một người chồng đẹp trai, bóng bẩy. Để rồi, giờ đây tôi sống với người chồng keo kiệt, đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành mỗi ngày. Những gì anh ấy thể hiện khi yêu chỉ là vẻ bề ngoài thôi mọi người ạ.
Chồng tôi đòi kiểm soát chi tiêu. Hàng tháng lương vừa có là tôi phải chuyển khoản cho anh ngay. Anh lập sổ tiết kiệm một nửa thu nhập của hai vợ chồng. Còn 20 triệu anh bắt tôi ghi chép từng thứ chi tiêu, từ tiền thức ăn, mắm muối, gạo, điện nước cho đến tiền học, tiền sách vở của con. Nếu chỉ cần tiền đi chợ mỗi ngày tăng thêm 20 nghìn anh đã làu bàu chê tôi vụng về. Quần áo váy vóc tôi hạn chế mua nhưng hễ có món đồ gì mới chồng lại nói những câu khó nghe vô cùng. Dần dần, tôi thu mình lại, không dám đi ăn cùng bạn bè, không mua sắm.
Tôi căng thẳng, cãi nhau với anh suốt rồi mãi cũng quen. Sau 3 năm cưới nhau, bố mẹ hai bên cho thêm ít tiền, cộng với tiền tiết kiệm nên chúng tôi mua được nhà thành phố. Lúc này anh vênh mặt lên với tôi, bảo tôi là đàn bà mà không biết mẹo chi tiêu trong gia đình. Nếu không có anh chặt chẽ, khôn ngoan thì tôi tiêu sạch từ lâu. Tôi im lặng thừa nhận anh giỏi giang.
Mới đây, tôi thấy chồng bỗng nhiên đầu tư cho ngoại hình nhiều hơn. Anh vốn đã đẹp trai, giờ ăn diện lên lại càng thu hút người khác phái. Tôi chưa kịp hết lo lắng thì một hôm đi làm thấy đồng nghiệp đang xôn xao buôn chuyện. Tôi vừa bước vào phòng tất cả im bặt, có người nhìn tôi cười nhạt, lại có người tỏ vẻ ái ngại.
Cuối ngày, cảm nhận được sự bất thường quá rõ nên tôi gọi cô bạn thân ra "tra khảo" mãi cô ấy mới nhăn nhó bảo: "Mọi người đi lễ hôm qua bắt gặp chồng mày cặp với một bà lớn tuổi. Ông ấy còn quát nạt định quỵt tiền của một đứa bé đánh giày gần cổng chùa". Tôi nghe mà run lẩy bẩy, không dám tin vào tai mình.
Về nhà, tôi lén xem điện thoại của chồng mới phát hiện ra đúng là anh có qua lại với người đàn bà ấy. Chẳng phải ai xa lạ, bà ta là sếp của chồng tôi, góa chồng từ lâu. Không rõ bọn họ đi lại với nhau từ khi nào nhưng riêng việc chồng tôi vừa keo kiệt vừa ngoại tình trơ trẽn đã khiến tôi khiếp sợ.
Tôi nhìn hai đứa con thơ mà nước mắt chảy dài. Tôi năm nay 34 tuổi, nếu ly hôn chồng thì với mức lương 10 triệu tôi có được quyền nuôi con không? Nỗi sợ mất con khiến tôi chưa dám vạch tội ngoại tình của chồng. Anh ta thì không hay biết gì, vẫn cùng tôi chia nhau việc đón con và thỉnh thoảng phụ giúp việc nhà.
Lên công ty, những ánh mắt ái ngại, những lời xì xào vẫn xuất hiện khiến tôi ngộp thở. Tôi thấy mình nhục nhã vì không dám bỏ chồng. Tôi có nên lật bài ngửa với anh ta? Nói thẳng là tôi biết hết rồi. Chồng tôi bám váy một người đàn bà lớn tuổi để có tiền ăn tiêu. Kinh khủng hơn, có khi căn nhà của chúng tôi cũng có sự đóng góp của bà ta.
Cô bạn thân liên tục giục tôi phải đánh ghen, không thì cũng phải họp gia đình để bố mẹ chồng biết chuyện. Nhưng nhà chồng vốn đã không coi trọng tôi thì đương nhiên ông bà sẽ kệ chồng tôi tự giải quyết. Sẽ chẳng ai đứng về phía tôi. Tôi đau đớn quá mọi người ạ. Tôi hoang mang không biết phải làm sao.