Tôi và anh kết hôn đã 2 năm, vì khó có con nên ngay khi vừa biết tin mình mang thai tôi vui không nén nổi. Tuy nhiên do cơ địa yếu, tôi bị động thai 2 lần liền, bác sĩ khuyến cáo nên nghỉ hẳn việc ở nhà.
Vậy là chồng tôi trở thành trụ cột kinh tế bất đắc dĩ, bởi vậy anh ta khó chịu bất mãn lắm. Anh ta bảo tôi giả vờ, phụ nữ ai chẳng chửa đẻ, có mỗi tôi yếu ớt, yểu điệu như vậy chứ đầy người còn làm tới tận ngày đẻ. Giải thích thế nào chồng cũng không nghe.
Đỉnh điểm, hôm trước chồng tôi gọi điện về bảo sẽ dẫn mấy người bạn tới nhà ăn nhậu. Đúng lúc tôi bị ốm, thai động lần 3, tôi nhờ chồng đặt tạm đồ ăn bên ngoài nhưng anh ta nhảy dựng lên chửi tôi không ra gì. Chửi tôi lười biếng, ỷ lại, ở nhà ăn bám còn không biết điều. Anh ta một mực bắt tôi phải dậy đi chợ về nấu cơm đãi khách.
Khoảng gần 2 tiếng sau chồng tôi đưa bạn về, hỏi tôi làm cơm xong chưa. Tôi gật đầu thì anh ta cười hài lòng lắm. Vậy nhưng khi tôi bưng mâm cơm lên, trước mặt cả đám người ấy mở lồng bàn ra thì tất cả phải tái mét. Trong mâm làm gì có cơm, chỉ có 1 tờ giấy mỏng, chính là lá đơn ly hôn tôi đã ký sẵn rồi!
"Anh ký đơn đi để tôi mang đi nộp luôn. Từ giờ trở đi tôi với anh chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa", nói rồi tôi ôm đồ đạc về ngoại.
Chắc quá sốc nên anh ta không ký đơn mà chửi mắng tôi thậm tệ, bảo tôi sướng không biết đường sướng, còn chì chiết tôi làm anh ta mất mặt trước bạn bè. Tôi mặc kệ, cứ thế xách đồ ra đi.