Tình yêu luôn làm con người ta mù quáng. Vì tin vào thứ tình yêu đích thực mà mình tự vẽ ra nên tôi chấp nhận làm người thứ ba. Có ngờ đâu, thứ tình yêu đắng chát đó khiến tôi khổ sở vô cùng.
Tôi say nắng anh ngay lần đầu gặp gỡ. Anh lịch thiệp, tử tế, giỏi giang. Anh không hề giấu giếm với tôi rằng anh đã có vợ con. Trong những lần chúng tôi gặp mặt trao đổi về công việc anh vẫn hết sức chừng mực và tử tế. Anh tỏ rõ cho tôi biết rằng mối quan hệ của chúng tôi đơn thuần chỉ là vì công việc. Anh càng tử tế, tôi lại càng khao khát có được anh. Tôi chủ động nhắn tin cho anh. Tôi chủ động mời mọc anh đi ăn cơm, uống cà phê những buổi cuối tuần. Tôi không hề giấu giếm với anh rằng tôi yêu anh.
Tôi nói với anh: “Em không cần danh phận, không cần điều gì hết, chỉ cần được ở bên anh. Mối quan hệ của chúng ta sẽ ở trong bí mật, em không bao giờ đụng đến hạnh phúc mà anh đang có”. Anh tỏ ra phân vân trước tình cảm nồng nhiệt mà tôi dành cho anh. Trong một lần công ty có tiệc, chúng tôi đều uống bia và hôm đó chúng tôi đã đi nhà nghỉ với nhau.
Tôi không hối tiếc vì trinh nguyên con gái tôi đã trao trọn cho người đàn ông có vợ mà ngược lại còn lấy làm hạnh phúc vì điều đó. Sau lần đó, anh không còn giữ khoảng cách với tôi nữa. Thỉnh thoảng chúng tôi có gặp gỡ làm việc chung nhưng vẫn giả vờ như chẳng quen nhau. Nhưng kết thúc công việc, anh đi trước tôi đi sau, hai chúng tôi vào nhà nghỉ. Rồi sau đó, anh mặc quần áo và bảo: “Anh phải về với vợ con”.
Tôi là đàn bà cũng khao khát được yêu thương và nương dựa. Nhưng khi đến với anh, tôi không được quyền ghen, không được phép đòi hỏi gì xa hơn. Anh không cho phép tôi làm ảnh hưởng đến gia đình, đến vợ con anh. Nếu tôi làm gì sai, anh sẽ không tha thứ. Anh yêu cầu tôi không được hé răng với bất kì ai về mối quan hệ của chúng tôi. Mù quáng làm sao, tôi làm theo tất cả những gì anh yêu cầu. Với tôi, chỉ cần được ở bên người mình yêu là đủ rồi.
Một hôm, tôi đi siêu thị và tình cờ nhìn thấy vợ chồng anh cũng ở đó. Nhìn thấy tôi, anh giả vờ kéo vợ con đi chỗ khác và vờ như không hề quen biết tôi. Lúc đó, tôi mới chua xót khi nhận ra vị trí của mình trong cuộc đời người đàn ông đó. Vài ngày sau, tôi hỏi anh mối quan hệ này sẽ về đâu? Anh bảo rằng: “Chẳng phải ngay từ đầu em đã nói không cần danh phận sao? Cứ qua lại như thế này chẳng phải là điều em muốn. Em còn mong cái gì nữa?”. Tôi trào nước mắt cay đắng. Tình yêu nồng nhiệt của tôi giờ nào bây giờ chỉ còn là cảm giác xót xa, tủi hổ. Vĩnh viễn tôi chỉ là cái bóng bên cạnh anh, vĩnh viễn tôi chỉ là kẻ chen chân vào gia đình người khác.
Chỉ có tôi tự huyễn hoặc mình rằng đó là thứ tình yêu đích thực. Chỉ có tôi yêu anh còn anh ta chỉ yêu bản thân mình. Đã đến lúc tôi buông tay mối tình sai trái này rồi. Lựa chọn làm kẻ thứ ba như tôi, xót xa, cay đắng không biết đến bao giờ cho nguôi.