Nói thẳng là tính tôi khá đa nghi và hơi ghen tuông. Vợ tôi lại trắng trẻo, xinh xắn, khi trước tôi khá vất vả mới cưới được cô ấy vì có không ít gã đàn ông tán tỉnh.
Sau đám cưới, tôi muốn cô ấy chuyên tâm chăm sóc gia đình nên đã bảo vợ nghỉ việc ở nhà chờ mang thai, sinh con. Lương tôi khá cao, ở nhà lại chỉ có mẹ tôi nữa thôi, nếu hai vợ chồng đều lao mình đi làm thì gia đình bỏ cho ai? Tôi không phải người keo kiệt, cô ấy ở nhà nhưng vẫn được chiều chuộng hết mực.
Mấy hôm trước vừa đi công tác về, tối đó tôi muốn gần gũi mà bị vợ từ chối. Tôi tím tái khi phát hiện ra có một vết tím ở eo vợ. Dấu vết hơi khuất ở phía sau, có lẽ vợ cũng không phát hiện ra.
Tôi tức giận ngùn ngụt nhưng vẫn cố kìm nén, quyết định phải điều tra cho ra ngô ra khoai. Tôi dò hỏi bâng quơ từ mẹ cho đến mấy người hàng xóm thì được biết vợ luôn ở nhà chứ không hề ra ngoài. Nhưng mẹ có vài lần tới nhà em gái tôi chơi với cháu. Vậy thì rất có thể trong khoảng thời gian đó vợ đã lén lút dẫn đàn ông lạ về nhà. Dấu vết lạ kia và thái độ lạnh nhạt của vợ khiến tôi tin chắc vào suy đoán của mình.
Cuối tuần vừa rồi, tôi giục mẹ sang nhà con gái chơi với cháu ngoại cả ngày. Tôi cũng thông báo sẽ đi tỉnh lẻ với mấy người bạn, đêm khuya mới về. Nghĩa là ngầm tạo cho vợ tôi cơ hội thuận lợi.
Sau khi mẹ đi rồi, thấy vợ đang lúi húi dọn dẹp trong bếp sau bữa ăn sáng, tôi bảo vợ là mình cũng đi đây nhưng thực tế tôi lén trốn vào phòng ngủ rồi nấp dưới gầm giường. Tủ quần áo vừa nhỏ vừa chật, trong phòng ngủ không còn chỗ nào trốn được.
Nằm trong gầm giường, tôi nghe được vợ nhận điện thoại của ai đó, vâng dạ một hồi rồi cô ấy vào phòng ngủ xách túi ra ngoài. Tôi giật mình, lẽ nào vợ ra ngoài hẹn hò với tình nhân chứ không đưa về nhà? Song tôi vẫn cố đợi đến cùng. Cô ấy đi được khoảng 30 phút thì trở về.
Khi cánh cửa phòng ngủ mở ra và những tiếng nói chuyện của 2 người vừa xuất hiện vang lên thì tôi không khỏi tiếng người.
- Lục nhanh lên đi con, hôm trước mẹ vừa thấy nó đeo thôi, chắc cất ở đâu đó. Anh con đi công tác về mua tặng vợ hẳn cái vòng tay vàng cơ đấy. Bị phát hiện thì cùng lắm con bảo mượn về đeo, trả hay không là việc của mình. Quần áo, mỹ phẩm của nó, con thích cái gì cứ lấy. Toàn là tiền của anh trai con chứ nó làm ra xu nào đâu.
- Vâng mẹ.
- Ôi mẹ tìm được 3 triệu này, phải tịch thu ngay. Càng nhìn nó mẹ càng thấy ngứa mắt, chẳng được cái nết gì, suốt ngày ăn diện xúng xính, thế mà anh trai con chiều như vàng. Đúng là bọn đàn ông chỉ biết yêu bằng mắt…
- Mẹ đừng buồn nữa… Giờ chị ta xinh đẹp nên anh ấy còn mê đắm, ít nữa có con mọn xấu xí đi thì anh trai sẽ không chiều vợ như này nữa đâu. Dù có thế nào thì mẹ vẫn là mẹ chồng. Hôm trước mẹ véo chị ta chắc cũng đau lắm nhưng hình như không dám nói gì với anh con cả…
Hai người họ cùng bật cười đắc ý, đó chính là mẹ và em gái tôi! Qua đoạn hội thoại thì tôi đã hiểu rõ nguồn cơn mọi chuyện, thật quá sức tưởng tượng! Tôi chưa bao giờ bỏ bê, bất hiếu với mẹ, sao bà có thể nghĩ như vậy và đối xử với con dâu như thế? Còn vợ tôi thì chịu đựng mọi ấm ức, không hé răng nói với chồng nửa lời.
Mẹ và em gái tôi càn quét những thứ đáng giá trong phòng ngủ xong mới hài lòng ra ngoài. Một lát sau thì vợ tôi cũng về, xách theo rất nhiều đồ ăn thức uống. Hóa ra lúc nãy người gọi điện cho cô ấy là mẹ tôi, bắt vợ đi siêu thị mua đồ, muốn cô ấy ra khỏi nhà cho bà vào phòng lục lọi.
Từ hôm đó đến nay tôi vẫn im lặng chưa biết giải quyết chuyện này ra sao. Nếu tôi ra mặt bênh vợ, chắc chắn mẹ sẽ càng phản cảm với con dâu, tình cảm gia đình rạn nứt nghiêm trọng. Nhưng không làm gì thì người phải chịu khổ chính là vợ tôi, phải làm sao để xử lý vấn đề này vẹn cả đôi đường?