5 năm sau ngày kết hôn, tôi làm mẹ đơn thân. Nếu người đàn ông đó tệ với tôi mà tốt với con thì có lẽ tôi đã cam chịu mà ở lại vì con. Thế nhưng, anh không những là người chồng vô tâm mà còn là người cha hết sức vô tình. Những điều giản dị, rất đỗi bình thường của một người cha đối với con anh đều không dành cho con mình.
Khổ tâm nhất với người đàn bà chính là nằm cạnh chồng mà cảm thấy cô đơn đến vô cùng. Tôi cũng như biết bao người đàn bà khác, cũng mong yên ấm với hạnh phúc của mình. Nhưng người chồng ấy đã mang đến gì cho cuộc sống của tôi ngoài đau đớn và tủi nhục? Đã không giúp được gì lại còn cờ bạc, rượu chè. Ma men dẫn lối, anh đánh vợ chửi con. Có những lúc còn đem ba mẹ tôi ra nhiếc móc, bảo rằng họ không biết dạy con.
Gọi người đàn ông ấy là chồng 5 năm. Nghĩa là chừng ấy thời gian cuộc đời tôi u uất, khổ sở vô cùng. Thật lòng, tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn rất lâu rồi nhưng bản thân mình không đủ dũng khí để chọn. Tôi tự ru ngủ, tự an ủi mình rằng ít ra anh ta vẫn là cha của con mình. Ít ra anh ta vẫn chỉ có mình tôi, không có người đàn bà khác bên mình. Đôi lúc, tôi tự nhủ biết đâu anh sẽ thay đổi, sẽ tu tâm dưỡng tính mà cùng tôi nuôi dạy con.
Nhưng ngày này qua ngày khác, tôi nhận ra rằng hy vọng của mình chỉ là ảo tưởng. Người đàn ông vô tâm, cộc cằn, thô lỗ ấy sẽ vĩnh viễn như thế. Anh có thể sa vào những cuộc chơi thâu đêm nhưng rất hiếm khi ngồi chơi với con nổi vài phút. Từ khi tôi mang thai, rồi sinh con đến nay anh ta cũng chưa từng săn sóc, phụ tôi chăm con. Tôi đã nghĩ, con lớn dần lên chồng sẽ thay đổi nhưng càng ngày càng tệ. Anh chửi tôi còn chửi luôn con, nhiều khi bực mình vợ anh lôi con ra trút giận. Nhiều lần nhìn thấy con sợ sệt khi thấy cha mà lòng tôi đau như cắt. Tôi quyết định ly hôn.
Tôi còn con, phải cố gắng để lo cho con có cuộc sống tốt đẹp. Nụ cười thơ bé, vòng ôm dịu dàng của con là liều thuốc giúp tôi có động lực. Sau ly hôn, tôi dần cân bằng lại được cuộc sống của mình. Không còn chồng bên cạnh, tôi thanh thản bởi không còn chịu đựng những trận say xỉn, những cái đánh và lời sỉ vả. Đêm đêm, tôi yên giấc vì bên cạnh mình không còn người chồng tệ bạc.
Làm một người mẹ đơn thân, chẳng dễ dàng gì nhưng đó là quyết định đúng đắn nhất của tôi. Bây giờ cuộc sống của mẹ con tôi cũng dần ổn định và thư thả hơn trước rất nhiều. Với tôi, bình yên bây giờ chính là nhìn con ngoan ngoãn và khỏe mạnh lớn lên mỗi ngày. Bỏ lại quá khứ sau lưng, tôi sẽ cố gắng để con mình được hạnh phúc.