Cái khổ của đàn bà chính là lấy nhầm chồng tệ bạc. Dẫu biết trên đời này chẳng có ai hoàn hảo, đàn ông không tật xấu này thì cũng thói xấu nọ. Thế nhưng, có những điều đã vượt quá sức chịu đựng của phụ nữ. Đau khổ, dằn vặt và tổn thương từng giờ, từng ngày khi sống với một người chồng chẳng hề thương yêu, trân trọng.
Chồng tệ bạc, họ là ai? Những người đàn ông lỡ dính “tứ đổ tường” cờ bạc, rượu chè, trai gái, nghiện hút. Những kẻ có thói trăng hoa có vợ rồi lại có nhân tình, đam mê xác thịt đến lú lẫn. Bên cạnh đó, lại có những ông chồng cộc tính rất vũ phu với vợ. Hễ đụng chuyện là dùng sức mạnh cơ bắp, đánh đập vợ một cách tàn nhẫn không hề thương xót. Kể sao cho thấu nỗi khổ của đàn bà khi lỡ lấy phải những ông chồng như thế này?
Ngày yêu nhau, bản chất của đàn ông được che đậy rất khéo léo bằng vẻ lịch thiệp, ga lăng bên ngoài. Cưới nhau về rồi, nhiều người mới vỡ mộng vì người chồng của mình hết sức tệ bạc. Một số đàn ông không cờ bạc, rượu chè, rất giỏi làm ăn nhưng lại trăng hoa. Có vợ chưa đủ, họ còn lén vụng trộm ở ngoài. Cái tật mê gái và đam mê xác thịt một khi đã là bản chất thì đàn ông khó lòng mà bỏ được. Có một lần rồi sẽ có lần hai. Sống với những ông chồng như vậy, đàn bà đau đớn lắm.
Nhưng mà, đã là vợ là mẹ, bao nhiêu người đàn bà nuốt ngược nước mắt để giữ cho tròn hai chữ: Gia đình! Đàn bà giỏi chịu đựng lắm. Bị chồng đánh đập, bạo hành nhiều năm trời, thậm chí đến mức nhập viện nhưng rồi lại gạt nước mắt tiếp tục sống chung. Có người chồng ăn vụng, cặp kè hết người này người kia nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ… Những người đàn bà cam chịu ấy có hạnh phúc, có bình an, có thanh thản không? Câu trả lời là Không. Vậy mà họ vẫn gìn giữ đến kiệt sức một cuộc hôn nhân rệu rã, chán chường này.
Hôn nhân là canh bạc. Người may mắn thì cưới được người biết quan tâm, thương yêu. Kẻ kém duyên thì cưới nhầm một người tệ bạc. Thế nhưng, đâu phải cứ lấy chồng là “trong nhờ đục chịu”. Dù cuộc hôn nhân ấy có đẩy mình đến mức tuyệt vọng vẫn có quyền chọn cho mình một lối thoát: Buông tay. Cuộc đời có hai ngã rẽ: Hoặc cam chịu cả đời, hoặc tự giải thoát cho mình. Và chính đàn bà mới là người nắm giữ số phận của mình, chứ không phải một ai khác.