Thực sự, rất hiếm những cặp vợ chồng giữ được tình yêu nồng nhiệt, giữ được sự lãng mạn, nhiệt tình như lúc yêu nhau. Qua những chặng đường hôn nhân, tình yêu rơi rụng dần dần. Và nhiều người giật mình nhận thấy, mình chẳng còn cảm giác rung động với người bạn đời và hình như mình không còn yêu nữa. Nhưng thực sự, muốn hôn nhân hạnh phúc, muốn sống đến đầu bạc thì tình thương còn quan trọng hơn cả tình yêu.
Tình thương đôi khi chẳng cần sự lãng mạn, nồng nhiệt, vồ vập. Chẳng còn thề thốt hay nói với nhau những câu ngọt ngào, sến sẩm. Nhưng nó lại như sợi dây bền bỉ, vững chắc kết nối hai vợ chồng. Mình thương người bạn đời bên cạnh. Thương người đã cùng mình đi qua năm tháng cuộc đời, ở bên những lúc vui vẻ cũng như những thời khắc khổ đau nhất. Khi thương nhau người ta chẳng cần nhiều lời nhưng cũng đủ làm cho đối phương hiểu rằng họ quan trọng trong cuộc đời mình như thế nào.
Ông bà tôi năm nay đã già lắm nhưng tôi rất ngưỡng mộ cách ông bà đối xử với nhau. Ông vẫn thường kể rằng ngày xưa hai người cưới nhau do mai mối chứ chẳng phải yêu nhau sâu nặng gì. Thế nhưng, về ở với nhau lại thương nhau đến tận bây giờ. Chẳng mấy khi thấy ông bà to tiếng cãi vã nhau.
Bà có bệnh hay đau lưng, nhức mỏi có lẽ là do sinh nở nhiều lần. Biết vậy nên trời trở gió là ông luôn nhắc bà giữ ấm, xoa dầu trước khi đi ngủ. Mỗi buổi sáng, bà luôn pha cho ông ấm trà thật đặc. Ông có thói quen uống trà buổi sáng. Bà hiểu từng nết ăn, nết ngủ, nết sinh hoạt của ông. Bà thường bảo với tôi, những thứ nhỏ nhặt như vậy nhưng lại chính là điều khiến ông bà có thể ở với nhau đến tận bây giờ.
Khi còn trẻ, người ta thường nghĩ đến những điều lớn lao vĩ đại. Người ta cưới nhau vì những điều thật to lớn nhưng chính những thứ nhỏ nhặt lại khiến họ xa nhau. Điều mệt mỏi, khổ tâm nhất chính là đối phương không hiểu mình cần gì và muốn gì. Phụ nữ còn trẻ khi nghĩ về người đàn ông với sự tài hoa, giàu có, lắm tiền nhiều của. Nhưng khi sống với nhau, bước vào hôn nhân mới nhận ra rằng những điều đó không phải là lí do để mình gắn bó với nhau cả đời.
Đi qua cùng nhau qua năm cùng tháng hạn, thương biết mấy những bữa cơm ấm áp đoàn viên. Thương người đã mua cho mình viên thuốc, pha cho ly nước cam lúc bệnh tật. Thương người ngồi cạnh mình an ủi những lúc khổ đau, chán chường. Tình yêu nồng nhiệt ngày nào có thể mất đi nhưng tình thương luôn còn mãi. Hạnh phúc chính là như vậy. Luôn trân trọng và giữ gìn những gì mình có trong cuộc đời.