Niềm tin hão huyền của người thứ ba chính là tình yêu của người đàn ông dành cho mình. Dẫu anh ta có vợ, có gia đình vẫn tin trong trái tim đó mình đứng vị trí số 1. Bao nhiêu người đàn bà đã nhân danh tình yêu để rồi ngã vào lòng đàn ông có vợ. Oái ăm thay, tôi cũng đã từng tin vào thứ tình yêu ích kỷ, tầm thường đó. Tạm bợ mà vẫn nghĩ mình danh chính, là trò vui của đàn ông mà vẫn nghĩ mình được thương, được yêu nhất.
Tôi mới ra trường, mới chân ướt chân ráo bước chân vào nghề thì anh đã có hơn 10 năm kinh nghiệm. Lần đầu tiên gặp anh tại buổi hội thảo, tôi đã bị cuốn hút thật sự. So với những gã trai mới lớn xung quanh tôi, anh chững chạc, bản lĩnh, am hiểu rất rộng. Tôi luôn lấy lí do học hỏi kinh nghiệm để gặp anh. Chúng tôi thường xuyên gặp nhau, đi ăn uống, cà phê. Dẫu biết anh đã có vợ con nhưng trái tim tôi vẫn bị xao xuyến bởi anh.
Có lẽ nhận thấy tình cảm của tôi nên anh chủ động quan tâm, gần gũi. Ngoài chuyện công việc, anh cũng hay tâm sự về chuyện vợ con, gia đình. Anh nói rằng nhìn anh vui vẻ, luôn cười nói như vậy nhưng thật ra lúc nào anh cũng có tâm sự trong lòng. Là đàn ông, dẫu có thành công, làm việc gì ngoài xã hội nhưng bước chân về nhà cũng chỉ mong có bữa cơm ấm áp, gia đình vui vẻ. Vậy mà, vợ anh lại chẳng làm được điều đó. Cô ấy mải mê công việc, bỏ bê gia đình, chẳng bao giờ quan tâm đến cảm xúc của chồng. Nghe như vậy, tôi thương anh vô cùng. Rồi anh thú nhận yêu tôi, mong muốn có được người phụ nữ biết quan tâm, chia sẻ như tôi trong cuộc đời. Vì có tình cảm với anh, tôi chấp nhận làm người thứ ba mà chẳng suy nghĩ gì.
Tôi ngập tràn hạnh phúc trong tình yêu đầu đời của mình. Gặp nhau chẳng thỏa nhung nhớ, tôi còn thường xuyên nhắn tin anh mỗi tối. Tôi tin dẫu anh có vợ con nhưng tôi vẫn là người đàn bà mà anh thương yêu nhất. Quen nhau 3 tháng, vợ anh phát hiện ra do đọc được tin nhắn tôi gửi trong điện thoại. Tôi lo sợ bị đánh ghen, bị bêu xấu trên mạng xã hội như rất nhiều vụ tôi đọc được. Nhưng không, chị ấy chẳng làm gì cả.
Một tuần sau, chị hẹn tôi đi cà phê và nói rằng có cả chồng chị nữa. Chị bảo phải trái trắng đen thì cũng nói một lần. Tôi rất lo sợ nhưng biết rằng có anh đi nữa nên tôi bớt lo. Có lẽ chị ta nói đúng, nên rõ ràng 1 lần. Tôi tin người đàn ông mình yêu sẽ bảo vệ và cắt đứt với vợ, cho chị ta biết rõ tình cảm của chúng tôi ra sao. Tôi đến quán, thấy vợ chồng họ ngồi sẵn. Vợ anh rất đẹp và sang trọng. Chị bảo với chồng: “Giờ thì anh nói rõ ràng đi. Anh yêu cô ta, muốn cưới làm vợ đúng không?”.
Nhưng những gì tôi nghe được khiến tôi cả đời không quên được: “Trời ơi, em nghĩ gì mà nói như vậy. Anh đã giải thích với em cả tuần này rồi. Cô ta yêu anh, chủ động mời mọc anh. Anh cũng chỉ vì ham mê nhất thời, tìm nơi thỏa mãn chứ có yêu đương gì. Anh đâu có dại dột mà bỏ vợ con…”. Tôi nghe nghẹn đắng cố họng. Rõ ràng, chị vợ là một người đàn bà sành sỏi và cao tay. Không cần đánh ghen, chẳng cần um sùm, chị ta dùng chính những lời nói từ miệng chồng để hạ gục tôi. Nghe chồng nói xong, chị mỉm cười mỉa mai nhìn tôi rồi bỏ đi. Anh chồng vội vã chạy theo sau. Tôi ngồi lại một mình, cảm giác vừa đau đớn vừa nhục nhã vô cùng.
Tôi đã tự biến mình thành nơi mua vui của gã đàn ông ngoại tình, tham lam. Đã tự mơ mộng, tự huyễn hoặc về thứ tình yêu sai trái nhưng cứ ngỡ đích thực của cuộc đời mình. Là kẻ thứ ba nhưng lại cao ngạo nghĩ rằng mình hơn hẳn người đàn bà ở nhà kia. Sai lầm này, tôi biết sửa chữa thế nào đây?