Có lẽ nỗi đau bị chồng phản bội là nỗi đau kinh khủng nhất tôi phải chịu đựng cho đến tận bây giờ. Tôi còn nhớ như in cảm giác đau khổ, hụt hẫng đến tột cùng khi tôi biết chồng mình có người đàn bà khác.
Đó là vào một buổi tối thứ 7, khi ấy tôi và chồng cưới nhau được hơn 5 năm, vừa kỷ niệm 5 năm ngày cưới chưa được một tháng. Chúng tôi có một đứa con chung lên 4 tuổi và tôi đang mang thai đứa con thứ 2 được 7 tháng.
Bụng to, cơ thể mệt mỏi, nhưng không khi nào tôi than thở với chồng, vì lúc nào cũng nghĩ anh vất vả để lo cho mẹ con tôi, thu nhập của tôi với công việc văn phòng mỗi tháng chỉ được 6 triệu đồng, còn lại tất cả chi tiêu phụ thuộc vào thu nhập của chồng.
Lúc nào anh cũng nói công việc rất bận, không có thời gian ở bên con vào cả những ngày cuối tuần, anh nói tôi phải thông cảm cho công việc của anh. Tôi rất thông cảm, nên không bao giờ phàn nàn.
Thứ 7 hôm đó, vẫn giống như mọi ngày, anh vẫn ra khỏi nhà với lý do công việc, chỉ có điều khác là anh mặc quần áo chỉn chu hơn, xức nước hoa và tâm trạng rất vui vẻ. Biểu hiện lạ của chồng khiến tôi nghi ngờ.
Nhớ đến câu chuyện hồi chiều với đứa bạn thân, nó nói nhờ công ty thám tử vừa bắt tại trận chồng nó ngoại tình, đưa gái vào nhà nghỉ. Tôi lập tức điện thoại cho bạn khi anh vừa ra khỏi nhà, gần 1 tiếng sau tôi đã có hình ảnh của anh và người đàn bà khác tay trong tay đưa nhau vào nhà nghỉ.
Tôi như chết lặng khi biết được sự thật đó, hóa ra bấy lâu nay anh thường xuyên nói bận việc, nhưng thực ra là đi ngoại tình với người phụ nữ khác. Trong lúc túng quẫn ấy, tôi đã nghĩ đến cái chết, để anh phải ân hận vì những việc mình đã làm với tôi suốt đời, nhưng nhìn đứa con nhỏ, và đứa con trong bụng, tôi lại mạnh mẽ đứng dậy.
Tôi theo người của công ty thám tử vào nhà nghỉ và bắt tại trận chồng đang cùng người tình trong đó. Tất nhiên rồi, họ không mặc quần áo, anh và cô ta há hốc miệng khi nhìn thấy tôi, họ không còn lời nào giải thích được cho hành động của mình, nên thừa nhận và quỳ gối xin tôi tha thứ.
Anh giải thích nhiều, rằng thương tôi bầu bí, mệt mỏi nên không muốn đòi hỏi, anh quen người đàn bà này cũng vì muốn giải quyết nhu cầu sinh lý, chứ không có tình yêu. Tôi vẫn thương con, thương anh, thương mình nên tha thứ cho anh. Sau lần đó, anh cũng chưa một lần tái phạm nữa, chu toàn với mẹ con tôi hơn.
Nhưng bản thân tôi, chưa khi nào quên được cảm xúc ngày hôm đó, dù mọi chuyện đã trở thành quá khứ. Nhất là những lúc ân ái với chồng, tôi lại nghĩ đến chuyện anh làm chuyện ấy với người đàn bà khác, cũng rên rỉ và nói những lời yêu thương với họ. Trái tim tôi lại đau thắt lại, vết thương cũ lại đau, tôi không biết mình phải làm gì để có thể quên đi mọi thứ và sống vui vẻ với anh như chưa có chuyện gì xảy ra.