Khi trở thành vợ, thành mẹ, ít nhiều phụ nữ chúng ta cũng có hy sinh. Đàn bà hy sinh những thú vui, những sở thích cá nhân để vun vén cho gia đình. Hạnh phúc với phụ nữ không gì nằm ngoài chồng con. Nhưng cái sai của đàn bà là cứ cố gắng gồng mình đến kiệt sức để lo toan, để làm trọn vẹn hết mọi thứ có thể. Nhưng phụ nữ à, với một người chồng vô tâm, ích kỷ thì những công sức và cố gắng của vợ sẽ chẳng đáng giá một xu.
Chị hàng xóm của tôi lúc nào cũng tất bật, lo toan cho gia đình. Chồng bước về nhà lúc nào cũng cơm canh nóng sốt đợi sẵn, nhà cửa sạch sẽ sáng bóng. Thế nhưng, tôi lúc nào cũng nghe những tiếng chê bai, càm ràm của chồng. Khi thì chê món nhạt, món mặn, lúc thì than phiền chị hậu đậu, vụng về. Có khi vừa cầm đũa, anh ta đã buông không ăn tiếp vì không hợp khẩu vị. Chị vợ nhẫn nhịn ngồi im nghe chồng chỉ trích.
Anh ta có biết đâu rằng vừa trông đứa con 5 tháng tuổi, vừa đi chợ nấu nướng vừa làm việc nhà mệt mỏi đến mức nào. Anh chồng về nhà, cơm nước xong thì nằm ườn chơi game, còn chị vợ vừa chăm con vừa dọn dẹp. Nhưng lạ một điều, chồng chê bai, trách mắng chỉ chị biết im lặng lắng nghe. Rồi hôm sau nữa, chị lại ra sức nấu ăn đợi chồng. Chị bảo: “Làm vợ, thiệt thòi một chút để chồng yên tâm làm việc”.
Ngoài kia, có rất nhiều người phụ nữ nhẫn nhịn, hy sinh như chị. Nhưng người chồng có biết trân trọng, có biết cảm kích trước những cố gắng ấy? Phụ nữ à, đàn ông vô tâm sẽ không bao giờ biết đủ với những gì vợ mình đã hy sinh đâu! Với anh ta, những gì vợ làm là bổn phận và trách nhiệm. Ăn một bữa cơm ngon, mặc một chiếc áo thơm tho hay cả chuyện sinh con với chồng vô tâm luôn là nghĩa vụ của một người vợ phải làm.
Với một người chồng tốt, nhà cửa thỉnh thoảng bừa bộn không là vấn đề gì nghiêm trọng. Cơm nước một vài lần không nấu, vợ chồng con cái kéo nhau ra quán cũng chẳng sao. Vợ mình có hậu đậu, có vụng về một chút thì trong mắt đàn ông thương vợ cũng chẳng sao cả. Nhưng những gã đàn ông gia trưởng, vô tâm lại khác. Nhà cửa không vun vén là lỗi của vợ. Cơm nước chểnh mảng là lỗi của vợ. Con cái đau ốm, bệnh vặt liên miên là lỗi của vợ. Vợ chồng hay bất hòa cũng là lỗi của vợ nốt.
Bởi thế, cứ nghĩ rằng mình dốc tâm dốc sức, gồng mình lên vun vén để nhận về sự trân trọng của chồng là đàn bà đã sai. Nếu trong một cuộc hôn nhân, người đàn bà còn cảm thấy mình đang nhẫn nhịn, đang cam chịu, đang gồng mình thì đó chưa phải là hạnh phúc. Phụ nữ cũng hay biết thương mình hơn, đừng sống quá hy sinh, quá nhẫn nhịn khi có một người chồng chưa đủ tốt.