Thấy mặt con trai vừa chào đời, chồng giận tím mặt bỏ đi còn mẹ chồng gọi ngay cho luật sư để làm một việc bất ngờ
Tôi và chồng lấy nhau được một năm, tôi mới sinh con chưa được 2 tuần. Kỳ thực, tôi và chồng chưa định kết hôn, có con là ngoài ý muốn. Chồng tôi nhỏ hơn tôi 3 tuổi, tính tình vẫn còn non trẻ, còn tôi thì vẫn thích cuộc sống độc thân vui vẻ hơn là có gia đình. Nhưng chuyện có thai ngoài ý muốn khiến tôi và chồng phải nhanh chóng kết hôn.
Chính vì vội vã lấy nhau nên chúng tôi vẫn chưa sẵn sàng để làm vợ làm chồng. Chồng tôi từ nhỏ đã đủ đầy nên có tính vô tâm, thích chơi bời. Từ ngày lấy nhau, đêm nào chồng tôi cũng đi chơi tới sáng. Dù vợ có bầu nhưng anh vẫn vô tư như thời độc thân, không hề hỏi xem vợ có mệt không, thích ăn gì không. Đến cả những lần đi khám thai cũng là mẹ chồng đi cùng tôi.
Có chồng vô tâm như thế, tôi tủi thân vô cùng. Nhưng vẫn may mắn vì mẹ chồng rất yêu thương tôi. Chỉ cần thấy chồng tôi chơi bời là mẹ chồng sẽ mắng la. Dù chồng tôi vẫn chứng nào tật nấy nhưng có mẹ chồng luôn đứng về phía tôi thì tôi cũng đỡ tủi thân.
Đến ngày tôi đi đẻ, trời thương mà vào phòng sinh chưa được 2 tiếng thì tôi đã sinh rồi. Đến khi ra khỏi phòng sinh thì tôi thấy chồng ngủ khò trên ghế bệnh viện, chẳng màng vợ con sinh tử thế nào.
Nhưng giây phút làm tôi đau lòng nhất là khi lần đầu nhìn thấy mặt con trai mới sinh. Trên mặt con trai tôi có một vết chàm lớn, vừa nhìn qua đã thấy sợ. Dù bác sĩ có động viên rằng khi con lớn có thể phẫu thuật, sau đó sẽ như những đứa trẻ khác. Nhưng khi chồng tôi vừa nhìn thấy mặt con thì đã tức tối lao ra ngoài. Anh còn không quên đâm vào tim tôi một câu: “Làm vợ mà đẻ thôi cũng không ra hồn”. Mẹ chồng tôi nghe thế thì mắng chồng tôi đừng về nhà nữa.
Mẹ chồng tôi thương con dâu và cháu nội nên quyết định chuyển hết tài sản cho cháu nội. Bà nói không muốn ai coi thường con cháu của mình. Bà gọi ngay cho luật sư trong đêm để chuyển tên chủ sở hữu tài sản. Chồng tôi biết được thì càng tức giận, anh ấy chẳng thèm về nhà hay liên lạc với vợ con. Giờ tôi phải làm sao đây?
Sau ly hôn để lại hết tài sản cho vợ con, 2 năm sau tôi bàng hoàng thấy dáng vẻ...
Sau một tháng giằng co thì chúng tôi ra tòa. Tôi nhường cho vợ quyền nuôi con, đồng thời ra đi tay trắng.
Con gái học giỏi bỗng tụt hạng dốt nhất lớp, mẹ quát mắng nhưng lại sốc ngất khi nghe con...
Mặc cho con la hét, đang cơn thịnh nộ, Hà mắng con không tiếc lời. Đúng lúc đó, bà giúp việc đi về, thấy vậy bà vội ôm chầm lấy bé Thỏ và xin Hà bớt lời.
Bị gái lạ tát tới tấp trên phố, tôi bàng hoàng phát hiện bí mật đằng sau của gia đình...
Nhưng hiện tại chúng tôi ai cũng có cuộc sống yên ả, dù là tôi, người anh em song sinh kia hay là em gái của tôi. Sẽ ra sao nếu tôi nói ra bí mật của gia đình này? Tôi có nên nói ra hay không?
5 năm làm mẹ đơn thân, mẹ chồng "hụt" bất ngờ tìm đến đòi gặp cháu và trao tài sản...
Tôi dù hận mẹ con Quốc nhưng đứa con là máu mủ của tôi, tôi không thể giết đứa trẻ vô tội này. Vì thế, tôi đành nói dối rằng mình đã phá thai để tránh xa hai con người ác độc đó.