Tôi hiện tại đang sống cùng người vợ thứ hai. Gia đình tôi ai nhìn vào cũng khen là có phúc và tôi là người đàn ông may mắn. Tôi có vợ đẹp, giúp tôi quán xuyến công việc gia đình và hai đứa con trai khôn ngoan, cùng với đó tôi cũng thành đạt và có địa vị xã hội . Nhưng ít ai biết rằng bên trong cũng không ít sóng gió.
Từ ngày Hồng – vợ đầu tiên của tôi tìm đến nhà tôi và xin tôi vay một khoản tiền sau khoảng thời gian dài cùng chồng mới làm ăn không thành. Vợ hiện tại của tôi tỏ ra rất bực bội và tìm mọi cách đuổi cô ấy. Nhưng tôi, nói thật cũng có chút mủi lòng.
Cô ấy từng là người tôi yêu rất nhiều, cô ấy xinh đẹp, bên cạnh tôi từ thời tôi tay trắng lên thành phố lập nghiệp. Chúng tôi chỉ có một quán cà phê vỉa hè làm vốn. Cô ấy cùng mẹ phụ giúp chăm coi, còn tôi phải đi làm công chức, đồng lương lúc đó không thể trang trải nổi. Một hôm, mẹ vợ gọi tôi vào, bà mắng : “Mày nhắm không nuôi nổi được cái Hồng thì hai đứa ly hôn đi, chứ tiền mày làm ra còn không mua nổi đồ lót cho nó. Hai đứa vẫn chưa có con, vẫn còn kịp đấy”. Nghe mẹ nói thế, lòng tự trọng của một thằng đàn ông trong tôi bị tổn thương nhưng vẫn nghĩ đồng vợ đồng chồng thì có gì là không vượt qua được và mong vợ sẽ hiểu và chờ tôi thành công, kiếm được nhiều tiền.
Nghe mẹ nói thế, lòng tự trọng của một thằng đàn ông trong tôi bị tổn thương. (Ảnh minh họa: Internet)
Một hôm, tôi về sớm ghé ngang quán cà phê định tạo bất ngờ cho Hồng, không ngờ lại thấy cảnh tượng đến sững người. Cô ấy cùng một gã đàn ông sống gần đây đang hôn hít nhau, bàn tay gã không ngừng sờ soạng người vợ tôi. Nhưng thứ khiến tôi đau lòng hơn cả là cô ấy tỏ ra rất thích thú.
Tối hôm đó, tôi liền viết đơn ly hôn thảy lên bàn, nhường quán cà phê nhỏ lại cho Hồng và mẹ cô ấy, dọn hết đồ đến cơ quan ở. Sau này khi học thêm lớp cao học, tôi gặp người vợ thứ hai của mình. Cô ấy thấu hiểu cho hoàn cảnh của tôi và sẵn sàng làm người phụ nữ đứng sau những đổ vỡ ban đầu của tôi.
Hiện tại, mặc dù rất yêu thương và biết ơn người vợ thứ hai, nhưng khi nhìn Hồng, cảm xúc trong tôi lại dâng lên như hồi tôi và cô ấy mới yêu nhau. Nhưng tôi biết, thứ gì cũng nên có giới hạn, tôi và cô ấy bây giờ đều là người đã có gia đình riêng, không liên quan đến cuộc sống của nhau nữa. Tôi vẫn giúp cho cô ấy một khoản tiền nhỏ rồi mong cô ấy hãy làm ăn thật tốt. Cô ấy khóc lóc kể với tôi rằng chồng hiện tại đánh đập cô ấy rất thậm tệ và mong muốn được quay trở lại như xưa cùng với tôi. Tôi giật mình khi nghe ý tưởng điên rồ từ miệng Hồng thốt ra, lập tức tạo khoảng cách rõ ràng giữa cả hai để vợ tôi không nghi ngờ. Tôi thẳng thừng từ chối Hồng và mời cô ấy về.
Trước mặt tôi là vợ - cô ấy đang ngỡ ngàng nhìn tôi trần trụi, bên cạnh là Hồng đang nằm lim dim trên tay tôi. (Ảnh minh họa: Internet)
Nhưng thật sự không thể tin nổi, hôm ấy tôi nhớ như mọi ngày sau khi tan sở, sắp xếp đống hồ sơ trên bàn làm việc xong chuẩn bị đi về thì tôi có cảm giác mê man rồi ngất đi lúc nào không hay. Khi tỉnh lại, tôi nhìn thấy mình đang trong một căn phòng trắng như khách sạn, trước mặt tôi là vợ - cô ấy đang ngỡ ngàng nhìn tôi trần trụi, bên cạnh là Hồng đang nằm lim dim trên tay tôi. Thấy được cảnh tượng bẽ bàng, vợ tôi nước mắt ngắn dài bỏ chạy, tôi định chạy theo níu cô ấy lại thì bàn tay Hồng vươn ra giữ tôi lại, cô ấy nhẹ giọng cất tiếng: “Chạy theo cô ấy, rồi anh sẽ nói gì với những gì vừa diễn ra?”
“Tôi sẽ nói gì? Tôi có thể nói gì để biện hộ cho chính bản thân mình bây giờ?” – Dẫu tôi có nói gì đi chăng nữa thì chẳng phải bây giờ đã quá muộn rồi sao?