Tôi năm nay 27 tuổi, từng làm thư ký của một công ty chuyên tổ chức sự kiện. Tôi và chồng quen biết nhau qua một bữa tiệc. Khi đó, anh ấy đang là giám đốc của công ty đối tác. Sau bữa tiệc, anh ấy là người chủ động gọi cho tôi. Anh nói, anh đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Ấn tượng của tôi về anh ấy rất tốt, anh là người rất điềm đạm, nhã nhặn và từng trải. Qua vài lần trao đổi qua điện thoại, email, tôi đồng ý hẹn hò riêng với anh ấy. Sau một năm gắn bó, anh ngỏ lời cầu hôn với tôi. Khỏi phải nói, tôi đã hạnh phúc tới dường nào.
Một thời gian sau đám cưới, chồng tôi muốn tôi nghỉ việc ở nhà sinh con, anh nói "hãy để anh lo chuyện kinh tế".
Tôi có một cô bạn thân tên là Lan, chúng tôi ở gần nhà nhau, lớn lên bên nhau, đi học cùng nhau và chia sẻ với nhau từng điều nhỏ nhất. Lan lấy chồng sau tôi 3 năm, ngày cô ấy cưới, con trai tôi đã lên 2 tuổi. Chồng cô ấy là người tử tế, tốt bụng nhưng chỉ làm công ăn lương nên thu nhập khá eo hẹp. Họ chưa tích cóp đủ tiền để mua nhà nên vẫn ở nhà thuê.
Gia đình tôi ổn hơn rất nhiều so với Lan, công việc của chồng tôi rất tốt, thu nhập cao, nhà cửa đàng hoàng. Chồng tôi cũng đã mua một chiếc xe để tiện đi công tác. Nhiều lần tâm sự, Lan không tiếc lời khen tôi tốt số, vừa có tiền, vừa có được chồng tốt. Thật vậy, chồng tôi rất cưng chiều vợ, tuy công việc vất vả nhưng anh vẫn không ngại chăm con giúp vợ.
Chồng Lan mới bị cho nghỉ việc nên kinh tế trong nhà chỉ có một mình Lan lo liệu. Áp lực cơm áo gạo tiền đè nặng, Lan không thể chịu đựng được nên họ thường xuyên xảy ra cãi vã. Thấy bạn gặp khó khăn, tôi cho bạn vay tiền và thỉnh thoảng cũng đến nhà Lan để trò chuyện, tâm sự. Tôi cũng thường rủ Lan đến nhà chơi vì chồng tôi phải đi công tác nên chỉ có 2 mẹ con tôi ở nhà.
Bẵng đi một khoảng thời gian, tôi thấy chồng tôi dạo này khang khác, anh thường xuyên về nhà muộn trong bộ dạng mệt mỏi. Chồng tôi cũng thờ ơ chuyện chăn gối với vợ chứ không như trước.
Một buổi sáng, chồng tôi nghỉ ở nhà. Tôi xin phép anh cho mượn chiếc xe để đi chơi với bạn. Bất ngờ, khi đang ngồi sau xe, bạn tôi nói: "Thu ơi, mày làm rơi bông tai này". Tôi chết lặng. Chiếc bông tai bằng ngọc trai và hạt đá rất đẹp nhưng không phải của tôi. Phải chăng chồng tôi đã đi xe này với một người phụ nữ khác?
Tôi ngay lập tức trở về, đặt câu hỏi với chồng, chồng tôi vội vã chống chế rằng 2 hôm trước, nhân viên của anh bị hỏng xe nên anh cho cô ấy đi nhờ, chắc chiếc bông tai này là cô ấy bỏ quên.
Sau khi nghe lời giải thích của chồng, tôi vẫn không thôi nghi ngờ. Tôi nghĩ rằng chiếc bông tai này không dễ rơi như thế. Tôi lén cài máy ghi âm trong xe của chồng trong 1 tuần.
Một tuần sau, khi bóc băng, tôi chết lặng nghe thấy giọng nói quen thuộc của Lan khi ngồi trong xe của chồng tôi! Qua đoạn băng, tôi trào nước mắt bởi phát hiện rằng Lan và chồng tôi có quan hệ cũng lâu rồi.
Tôi giận quá, vội chạy đến nhà Lan và cho cô ấy 2 cái tát. Không hề tỏ ra sợ sệt, hối hận, Lan còn thừa nhận rằng đã yêu chồng tôi từ lâu và nói rằng sẽ giành bằng được anh ấy về tay mình.
Nhìn lại, tôi đã là gái 1 con, gương mặt thêm nếp nhăn, thân hình sồ sề sau một thời gian dài cho con bú còn Lan vẫn là gái còn son, gương mặt đẹp, thân hình gợi cảm. Tôi không muốn mất chồng, mất gia đình này, không biết tôi phải làm sao để cô ấy chịu bỏ cuộc và gìn giữ hạnh phúc gia đình của mình?