Nhiều người đàn ông nghĩ rằng mình chung thủy, không có người đàn bà nào bên ngoài đã là tử tế, đáng được trọng vọng lắm rồi. Thế nhưng, ngoài chuyện ngoại tình, nhiều người chồng khiến cho đàn bà chết cả tâm can khi sống vô tâm, lạnh nhạt. Sống với người chồng như vậy, đàn bà lúc nào cũng trơ trọi và cô đơn.
Bạn thân của tôi bảo rằng, chẳng biết mình lấy chồng để làm gì. Khi tôi tỏ vẻ ngạc nhiên thì bạn thở dài: “Cô đơn lắm khi sống với chồng mà chẳng được sẻ chia, giúp đỡ. Người ta lấy chồng để được yêu thương, chở che còn mình phải tự gánh, tự làm tất cả mọi chuyện. Đôi lúc nghĩ, có lẽ không có chồng mình sẽ thấy thanh thản hơn”.
Bạn tôi cũng yêu, tìm hiểu kĩ rồi mới kết hôn. Nhưng từ khi yêu và khi bước vào cuộc sống hôn nhân, chồng bạn trở thành hai con người khác hẳn. Khi xưa anh chiều chuộng, quan tâm bao nhiêu thì bây giờ lười biếng và ích kỉ. Công việc bạn bận rộn, nhiều khi tối mịt mới về nhà. Nhưng chồng đi làm về, vô tư nằm chơi game, ngay cả nồi cơm cũng chưa bao giờ cắm hộ.
Anh sống lười biếng, mọi việc trong nhà anh mặc nhiên là của vợ. Cơm nước, giặt giũ, dọn nhà… với anh là của đàn bà. Nói hoài không được, bạn mặc kệ. Nhưng khi mang thai và sinh con, bạn mới thấy sự vô tâm của chồng khiến mình buồn chán đến cùng cực. Người ta bầu bì được nâng niu, được tẩm bổ bao nhiêu món ngon. Còn bạn tự đi khám thai, nhiều lần chồng chở đi cũng với thái độ vô cùng miễn cưỡng. Bầu bì nặng nhọc nhưng vẫn phải tự xuống bếp nấu nướng, dọn dẹp. Chồng vẫn cứ vô tư chơi game, vô tư ăn nhậu.
Khi bạn sinh con, bạn lay hoay một mình với đứa con đỏ hỏn. Ở cữ trong bốn bức tường, con khóc, con quấy khiến bạn đuối sức. Chồng về nhà nghe tiếng con khóc nhức đầu nên lấy cớ ra ngoài tụ tập bạn bè. Đêm con quấy, anh ôm gối ra ngoài phòng khách ngủ một mình cho khỏe.
Nhiều lúc, bạn tự hỏi mình kết hôn để làm gì khi nằm cạnh chồng vẫn thấy cô độc. Nhiều đêm ôm con, bạn khóc nghẹn khi thấy chồng nằm ngủ say sưa. Dường như chưa bao giờ anh thấy thương xót vợ. Chưa bao giờ anh biết vợ mệt mỏi, khổ cực. Chưa bao giờ anh nhìn vợ bằng đôi mắt lo lắng, thương yêu của một người chồng.
Những người đàn ông vô tâm như thế lấy vợ về để làm gì? Phải chăng với họ, vợ khác nào người ở, người gánh giúp những việc khó khăn, khổ cực trong gia đình. Vậy đàn ông sức dài vai rộng làm gì khi để vợ mình phải khóc? Nhìn người phụ nữ héo úa hay rạng ngời có thể đo được tình yêu của người đàn ông bên cạnh.
Với đàn bà, đâu phải chỉ có chồng ngoại tình, ăn nằm với người khác mới họ chết cả tâm can. Còn gì khổ bằng khi sống với chồng mà vẫn thấy cô đơn. Mang danh có chồng nhưng khác nào không có. Những ông chồng như thế, có bao giờ tự thấy mình đã sống vô cùng tàn nhẫn với vợ hay chưa?