Thi rớt đại học, tôi khăn vói vào thành phố làm công nhân xí nghiệp. Rượu bia, thuốc lá không phải món tôi ưa thích, mục đích là vào Sài Gòn để kiếm tiền nuôi thân rồi tích luỹ kinh tế may ra đổi đời nên tôi chăm chỉ hết sức trong công việc.
Ngoài giờ làm chính, tôi còn tranh thủ tăng ca khi xí nghiệp cần, số tiền tôi dành dụm được cũng ra tấm ra món sau gần 6 năm trụ lại chốn thị thành. Có chút đỉnh trong tay, tôi hứa với bố mẹ sẽ sớm xây lại căn nhà ở quê thật khang trang để báo hiếu cho cha mẹ.
Thế nhưng lời hứa của tôi không bao giờ trở thành hiện thực được bởi tôi đã tự huỷ hoại tương lai của mình khi tôi mắc HIV chỉ sau lần duy nhất quan hệ với cô gái lạ mà tôi tự nguyện đưa cô ấy về phòng trọ của mình.
Tôi tham dự một tiệc sinh nhật của bạn cùng công ty tại quán karaoke, có chút men rượu làm nền, lại được cô gái trẻ son phấn thơm nức, váy áo mỏng tang khêu gợi kề bên, tôi không sao giữ nổi mình, để rồi tôi và cô gái lạ có một đêm "vui vẻ" trọn vẹn. Cô ta, nói đúng hơn là chị ta, hơn tuổi tôi bởi rất sành sỏi và trải đời. Bằng lời ngon, tiếng ngọt, tôi như chết chìm trong biển tình với chị gái bốc lửa.
Tôi đã trả công sòng phẳng cho cô ta và cho đến nay tôi chưa bao giờ gặp lại người tình một đêm của tôi lần nào nữa. Cũng từ lần quan hệ đó, tôi chưa bao giờ lặp lại. Thế nhưng trong lần kiểm tra sức khoẻ định kì gần đây của công ty, kết quả xét nghiệm máu cho thấy tôi dương tính với HIV.
Nhận kết quả động trời ấy, tôi thấy tối sầm trước mắt. Tôi lo lắng, xấu hổ và sợ hãi Làm sao để bố mẹ, chị gái tôi ở quê khỏi sốc khi biết tình cảnh thật của tôi lúc này? Có là quá muộn để tôi làm lại cuộc đời?