Bạn tôi biết chồng mình từng có một mối tình sâu đậm. Trước khi lấy bạn, anh ấy từng yêu tha thiết một người phụ nữ khác, nhưng cả hai tiếc nuối bỏ lỡ nhau. Anh ấy không yêu bạn nhiều như người cũ, nhưng đã chọn bạn làm vợ. Bạn chấp nhận điều đó, vì bạn yêu anh ấy nhiều hơn.
Suốt 10 năm bên nhau, chỉ có 5 năm là bạn thật sự hạnh phúc. Chồng bạn là người đàn ông quý trọng gia đình, cũng biết quan tâm đến vợ. Anh ấy về nhà sau giờ làm để ăn cơm với bạn. Anh ấy dành hết thời gian rảnh cho con bạn. Anh ấy chưa từng làm điều gì có lỗi với bạn. Và bạn chỉ cần có vậy, chỉ cần anh ấy ở bên mẹ con bạn như thế đến suốt đời.
5 năm ác mộng trong hôn nhân của bạn đến khi người cũ của chồng xuất hiện. Bạn nghĩ chồng bạn là một người đàn ông trách nhiệm, anh ấy sẽ không bỏ vợ con. Anh ấy cũng không làm chuyện khuất tất sau lưng bạn. Nhưng nếu trái tim đàn ông không còn đặt ở vợ con, thì mái nhà cũng chẳng còn hơi ấm.
Chồng bạn vẫn về nhà, vẫn làm những gì thuộc về trách nhiệm của người chồng, người cha. Nhưng một người đàn ông thay lòng sẽ tạo ra một người phụ nữ cô đơn bất hạnh.
Chồng chưa từng làm gì có lỗi với bạn, nhưng lại như đứng cách bạn vạn dặm xa xôi. Bạn muốn được yêu thương, anh ấy chỉ cho bạn một cái nắm tay. Bạn muốn được thấu hiểu, anh ấy chỉ giả vờ lắng nghe. Bạn muốn được chăm sóc, anh ấy cũng chỉ hờ hững quan tâm. Thậm chí, có những đêm chồng chỉ muốn sang ngủ cùng con, để cách bạn một bức tường lạnh lẽo.
Bạn là người hiểu rõ cuộc hôn nhân của mình, nhưng cũng là người bất lực nhất. Người đàn bà cô đơn trong bạn hoảng sợ thật sự. Bạn từng là người phụ nữ tự tin bản lĩnh bao nhiêu thì giờ lại tự ti, hoảng loạn trước người đàn ông của mình bấy nhiêu. Bạn sợ không níu giữ được, dẫu tình yêu của bạn có lớn nhường nào...
Nỗi cô đơn kinh hoàng nhất của một người vợ là khi đơn độc cố gắng giữ lấy gia đình. Nhiều đêm bạn tủi thân một mình trong căn phòng từng hạnh phúc của hai vợ chồng. Nhiều lúc, bạn nhớ bóng dáng chu đáo yêu thương của chồng đến quay quắt. Nhiều khi, bạn thật sự chỉ muốn bình yên bên chồng như ngày trước.
Bạn biết có khi bản thân không chịu nổi sự bình thản mà sâu bên trong là vô tâm, vô tình của chồng. Nhưng bạn lưu luyến hạnh phúc cũ, bạn không cam tâm vứt bỏ gia đình này. Cứ vậy mà bạn quẩn quanh trong khoảng cô đơn bên chồng suốt mấy năm.
Đến một lúc bạn nghe người ta nói chồng ngoại tình. Bạn nói với tôi trong nước mắt, rằng lạ lùng thay, trong lòng bạn lại có chút nhẹ nhàng. Khi anh ấy đưa đơn ly hôn cho bạn, bạn còn cảm thấy như được giải thoát. Sự phản bội của chồng hóa ra như một nhát dao chặt đứt sự cố chấp của bạn. Bạn biết chứ, đàn ông để người phụ nữ của mình cô đơn, chính là vì anh ta không còn cần nữa. Bạn đã cô đơn quá lâu, cũng như chồng bạn đã không còn cần bạn từ lâu rồi.
Vậy mà bạn nói với tôi bạn không tiếc, bạn dám yêu, dám chịu đau, dám cô đơn và cũng dám buông bỏ. Đến tận cùng đớn đau, bạn chỉ thấy mình kiên cường và mạnh mẽ hơn. Phải rồi, bạn của tôi mạnh mẽ thế mà, bạn đâu đáng phải cô quạnh cả đời. Giờ thì từ tốn rũ bỏ quá khứ, bỏ lại người phụ nữ cô đơn kia, bước qua cánh cửa mới, bạn sẽ lại thấy bình minh đầy nắng…