Hai vợ chồng tôi cưới nhau hơn 10 năm, nhưng chỉ có một đứa con gái năm nay học lớp 3. Vợ chồng tôi kinh tế cũng không dư giả, tôi làm việc cho công ty tư nhân, còn chồng làm nghề tự do, nên vợ chồng tôi tính chỉ sinh một đứa và dành thời gian lo cho con.
Do đặc thù công việc, chồng tôi cũng hay phải đi, một tuần anh chỉ ngủ ở nhà với mẹ con tôi 2 tối. Nên hầu hết thời gian hai mẹ con tôi sống với nhau, chỉ có một đứa con, nên bao nhiêu tình cảm, chiều chuộng tôi dành cả cho con.
Nhà có hai phòng ngủ, nhưng hàng đêm tôi vẫn ngủ với con. Con tôi quen như vậy nên cũng không chịu ngủ riêng, cháu nói sợ ma không ngủ được, thương con, nên tôi lại cho con ngủ cùng.
Hôm nào chồng tôi ở nhà, tôi nói con ngủ riêng vào phòng của mình nhưng không chịu, nhất định ngủ cùng vợ chồng tôi. Không nói được con, nên vợ chồng tôi cũng phải chấp nhận. Đợi lúc con ngủ say, hai vợ chồng sang phòng của con để yêu nhau, nhưng chỉ được một lúc là con lại dậy và đập cửa ầm ầm, rồi khóc mếu ầm ĩ.
Con cố tình tra hỏi tôi sao đang đêm bố mẹ vào phòng làm gì, tôi giải thích, bố đi làm cả tuần, bố mẹ không có thời gian nói chuyện nên vào đó tâm sự với nhau một lúc. Nhưng con vẫn không đồng ý, đòi ngồi gần vợ chồng tôi.
Đêm nào chồng có nhà là con tôi đều như vậy, khiến vợ chồng tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tôi đã nói chuyện, đã làm công tác tư tưởng với con rất nhiều lần, nhưng không giải quyết được.
Nên bây giờ, cứ mỗi lần muốn gần gũi, vợ chồng tôi phải chờ lúc ban ngày con đi học không có nhà, hoặc buổi tối tranh thủ đưa con đi sang nhà bác chơi, vì nếu con ở nhà thì không làm ăn được gì. Chuyện này khiến cả tôi và chồng đều cảm thấy mệt mỏi, ức chế.
Tôi cũng không biết phải nói với con như thế nào để con hiểu được bố mẹ cũng cần không gian riêng. Liệu tôi có nên giáo dục giới tính cho con ở tầm tuổi này không và nên nói như thế nào để con dễ chấp nhận và không làm loạn lên khi vợ chồng tôi gần gũi nhau.