Tôi 26 tuổi, chồng 30 tuổi, anh là người có trách nhiệm với gia đình, thỉnh thoảng phụ giúp vợ việc nhà. Anh không biết nhậu, không hút thuốc, chỉ hay đi đá banh sau giờ làm. Tôi và chồng có thời gian sống cùng nhau trước khi cưới rồi có bầu thì cưới. Trước khi cưới, việc quan hệ của hai đứa rất đều, tuần trung bình 4- 5 lần. Sau cưới tần suất quan hệ của chúng tôi ít đi vì anh nói sợ tôi đang mang thai. Tôi giải thích rồi đưa thông tin cho chồng đọc nhưng không tác dụng gì.
Từ lúc mang thai đến khi bé nhà tôi được một tuổi thì số lần vợ chồng quan hệ chưa đến 10. Nay con tôi đã 21 tháng, tình trạng vợ chồng vẫn vậy, tháng khoảng hai lần. Tôi cảm giác mình rất cô đơn, hàng ngày cũng đi làm như chồng, về phải chăm lo nhà cửa cơm nước con cái, đến tối chỉ mong được chồng chiều chuộng. Nhiều lần tôi chủ động, chồng lại cớ này cớ nọ, hoặc anh sẽ trùm chăn kín người hoặc hất tay tôi ra.
Tôi tủi thân, chỉ khóc, anh thấy cũng mặc kệ. Đêm nào cho con ngủ xong cũng nằm chờ chồng vào để mong được gần gũi, rồi lại đếm đã bao nhiêu ngày rồi vợ chồng chưa gần gũi. Tôi cứ chờ mãi rồi chán nản, chẳng còn cảm xúc. Tôi nhiều lần khuyên chồng đi bác sĩ để được tư vấn nhưng anh nói bình thường, đó là điều nhảm nhí. Tôi tâm sự cùng mẹ chồng để bà khuyên anh giúp nhưng không có tác dụng.
Thời gian này tôi cảm giác rất chán, vợ chồng mà như hai người bạn sống cùng nhà, vì trách nhiệm với con. Đôi lúc tôi muốn kết thúc nhưng lại nghĩ mình lấy người đàn ông này vì điều gì? Liệu mình sống như bây giờ và lúc không có chồng bên cạnh thì như thế nào sẽ vui hơn? Mong được các bạn tư vấn.