10 ngày trôi qua kể từ cái ngày tồi tệ ấy, tôi vẫn chưa dám đối diện với sự thật. Tôi đấu tranh tư tưởng dữ dội không biết làm sao để giải quyết mọi việc một cách êm đẹp. Tôi thấy mình đê hèn, nhục nhã và không đáng mặt đàn ông. Nói ra sự thật, tôi chẳng những sợ bạn gái sẽ không chấp nhận mình mà còn bị bao người chửi rửa. Nhưng nếu cứ im lặng thế này, lương tâm tôi cắn rứt lắm.
Tôi đã mất khoảng hơn 2 năm để theo đuổi người con gái ấy. Cô ấy ngoan ngoãn, hiền lành và xinh xắn lắm. Ban đầu bạn gái chưa đồng ý yêu tôi ngay, cô ấy khá kiêu kì và kén chọn. Nhưng tôi kiên trì, theo đuổi, không bỏ cuộc, cuối cùng cô ấy cũng xiêu lòng.
Cách đây 10 ngày, tôi đã lên kế hoạch cầu hôn bạn gái mình. Tôi mua nhẫn, dàn dựng bối cảnh, nhờ bạn bè giúp đỡ để thực hiện một màn cầu hôn thật ấn tượng. Thật may, nhờ có đồng nghiệp giúp đỡ, mọi thứ đã diễn ra đúng như mong đợi. Bạn gái xúc động bật khóc, cô ấy nhận lời tôi. Hai đứa dự tính sang tháng sẽ chính thức đề nghị với bố mẹ để tính chuyện cưới xin.
Tối hôm đó, sau khi rời điểm hẹn với bạn gái về, tôi hẹn đồng nghiệp cùng công ty đi ăn khao. Tôi muốn chia sẻ niềm vui này với họ và đồng thời cũng cảm ơn họ đã nhiệt tình giúp đỡ. Cuộc vui diễn ra khá muộn, tôi hào hứng tới mức uống say mèm. Tôi không nhớ mình đã làm những gì, đã nói những gì…
Chỉ biết rằng, sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy trong một căn phòng lạ hoắc. Tôi hốt hoảng khi phát hiện ra người nằm cạnh mình là cô nàng đồng nghiệp với thân hình bốc lửa. Cả hai chúng tôi đều không mảnh vải che thân. Tôi hiểu, điều gì đã xảy ra… Tôi chỉ không biết tại sao mình lại có thể để mọi thứ xảy ra tình huống tồi tệ này.
Tôi ngồi dậy và hỏi cô ấy cặn kẽ về những gì tối qua. Cô ấy thản nhiên như không. Cô ấy bảo tôi say, nằng nặc đòi đưa cô ấy về vì cả hội chỉ có 2 cô đồng nghiệp nữ. Rồi về tới nơi, tôi lăn xả vào giường của cô ấy ngủ… Chuyện gì đến cũng phải đến.
Tôi hỏi cô đồng nghiệp muốn gì, cô ấy bảo chẳng muốn gì cả, chỉ là vui chơi qua đường, cũng không ép tôi phải có trách nhiệm gì. Tôi thừa biết, cô gái này vốn lẳng lơ. Ở công ty, ai cô ta chẳng ỡm ờ. Nghe đâu cũng có vài gã đến nhà cô ta ngủ lại rồi. Cô ta đẹp, nóng bỏng, cánh đàn ông ai ai cũng bị mê hoặc. Nhưng chỉ là mê chơi bời chứ không ai xác định nghiêm túc với cô gái này cả.
Từ hôm đó tới nay, tôi như kẻ mất hồn. Bạn gái hôm nào cũng ríu rít rủ tôi đi mua sắm, chuẩn bị các thứ cho ngày trọng đại. Còn tôi, cứ đến văn phòng, nhìn thấy cô ta là tôi lại cảm thấy rùng mình ớn lạnh. Tôi biết cái bí mật này không sớm thì muộn cũng sẽ lộ ra. Và khi nó được kể từ người khác thì mọi chuyện còn tồi tệ hơn nhiều.
Tôi biết mình phải nói với bạn gái sự thật nhưng tôi lại không có đủ can đảm. Tôi sợ cô ấy sẽ chấm dứt với mình. Tôi cũng sợ người đời cười vào mặt, chửi rủa mình là loại đàn ông không ra gì khi vừa cầu hôn bạn gái ban chiều thì tối lên giường với ả đàn bà khác… Tôi phải nói sao đây?