Là phụ nữ, đừng bao giờ đặt số phận của mình vào tay người khác, cũng đừng đổ lỗi cho trời bởi chính bạn mới là người tự quyết định cuộc sống tuổi già của bản thân.
1. Oán hận, thù hằn
Trong cuộc sống, có rất nhiều điều đã diễn ra không như ý muốn của chúng ta. Cũng vậy, dẫu ta đã sống rất tốt với mọi người nhưng không phải ai cũng dùng sự tử tế để đáp lại. Khi bị hãm hại, bị ganh ghét đố kỵ hay bị tiểu nhân dùng mưu hèn kế bẩn để chơi xấu ai cũng tức tối, bực bội. Thế nhưng, bạn đừng dại ôm lấy những oán giận ấy trong lòng, ghi tạc thù hằn ấy hòng đáp trả đối phương.
Người gây ra lỗi lầm thường quên đi rất nhanh những gì họ đã làm, chỉ những người gánh lấy hậu quả mới nhớ lâu. Vậy thì, hà cớ gì bạn phải tự hành hạ chính mình trong hố sâu xấu xa ấy trong khi cuộc đời còn vô vàn điều tốt đẹp khác. Buông bỏ tất cả, sống thanh thản an nhàn mới là điều phụ nữ nên làm để tuổi già được hưởng phúc trời cho.
2. Người đàn ông không còn dành cho bạn
Yêu, cưới và sinh con đẻ cái với người đàn ông mình lấy làm chồng là một quy trình đúng chuẩn của mọi phụ nữ. Bước chân vào hôn nhân, ai cũng muốn bên nhau đến đầu bạc răng long nhưng không phải ai cũng có mái ấm hạnh phúc đến cuối đời.
Nếu chồng bạn ngoại tình, vì phụ nữ khác mà đạp đổ tất cả. Anh ấy bỏ mặc tháng năm thanh xuân đã có cùng nhau, không hề tiếc nuối kỷ niệm ngọt ngào hay mặc kệ con cái thiệt thòi thương tổn và quay lưng với gia đình thì bạn đừng cố gắng níu kéo làm gì nữa.
Buông bỏ cuộc hôn nhân bội lừa, không chấp nhặt người đàn ông thay lòng đổi dạ và mạnh mẽ ly hôn để mở ra cuộc đời mới chính là cách giúp bạn có được sự nhẹ nhõm, an yên. Tất nhiên, dù sau đó có tái hôn hay không thì bạn vẫn là người phụ nữ hạnh phúc.
3. Buông tay con đúng lúc
Con cái là núm ruột phụ nữ sinh ra, là đứa trẻ chị em phải đánh đổi bằng những vết rạn da chằng chịt, bằng những cơn nghén triền miên, bằng sự phát tướng của cơ thể, mệt mỏi về tinh thần mới có được. Phụ nữ nào cũng xem con như sinh mệnh của mình, yêu thương, chăm chút từng li từng tí.
Từ những năm tháng đầu đời cho đến khi con bước vào cấp 1, cấp 2, rồi lên phổ thông cho đến đại học chưa bao giờ người mẹ thôi lo lắng cho con mình.
Tuy nhiên, con cái có cuộc đời riêng của con, người mẹ cũng có cuộc đời của riêng mình. Đừng vì con mà sống quên mình, cũng đừng bảo bọc con quá đà. Khi đã đủ trưởng thành, chính chắn hãy buông tay để con được tự do thể hiện chính mình, tự vấp ngã để tự đứng lên. Có như thế, bạn mới mong được hưởng phước.