Yêu thật sự rồi hãy… hôn
Nhiều người bảo, chị chưa dứt tình với anh nên mới thế. Song chị không thấy ganh tỵ hay tức tối khi nhìn những bức ảnh anh kề vai sát má bên người mới, mà hoàn toàn nhẹ lòng.
Anh và chị đến với nhau qua sự mai mối, sắp đặt của gia đình. Chị lo học hành, đến gần 30 tuổi vẫn chưa có mối tình vắt vai. Anh mải chơi, đến lúc gia đình hối thúc cưới vợ, ổn định cuộc sống. Họ lấy nhau như hai mảnh ghép rời rạc được ráp một cách khiên cưỡng.
Chị tin tình yêu có thể đến sau hôn nhân nên ra sức vun vén, nhưng anh thì không. Anh cưới chị chỉ vì ba mẹ anh muốn thế. Anh sẵn sàng bỏ chị để theo những cuộc vui của bạn bè. Chị không dám sinh con, vì anh vẫn chưa thôi ăn chơi. Ba mẹ chồng thấy thế, cho hai người ra riêng, mong anh biết lo toan gia đình.
Anh vẫn vô tâm - đi làm về là ngồi chơi game, đợi cơm chín, ăn rồi ngủ. Anh ít khi đụng tay vào việc nhà, mặc chị xoay xở. Chị có than thì anh ném cho câu: “Mệt thì thuê giúp việc”. Ở với nhau ba năm, chưa khi nào anh hỏi thăm chị được một câu tử tế, nói gì đến chuyện quà cáp chăm sóc.
Chị mệt mỏi trước cảnh có chồng cũng như không nên chấp nhận chia tay. Dù sao, đối với chị, khi đã không thể chung sống thì nên giải thoát cho nhau. Chị vẫn tôn trọng anh, bởi trong thời gian sống cùng chị, dù không yêu vợ, anh cũng không tằng tịu bên ngoài, vẫn đàng hoàng, chỉn chu.
Thế mà, từ khi cưới vợ mới, anh thay đổi hẳn. Những bữa cơm do chính tay anh nấu được chia sẻ đều đặn trên trang cá nhân. Anh hốt hoảng hỏi han mọi người khi vợ hắt hơi, sổ mũi. Chị biết đó là tình cảm thực sự của anh.
Đôi lần, gặp anh đưa vợ đi siêu thị, nhìn dáng vẻ của anh, chị biết, anh yêu cô gái ấy rất nhiều. Nhìn những tấm hình vợ chụp anh cặm cụi lau nhà, rửa bát, chị không nghĩ đây là người sống cùng mình tới ba năm - một người chỉ biết ăn, ngủ và chơi game, đi nhậu, không bao giờ màng tới chuyện gia đình. Thế mới biết, anh không vô tâm, chỉ vì vị trí của chị trong tim anh chưa đủ lớn.
Chị mừng cho anh và tự dặn mình, khi nào yêu thực sự thì hãy kết hôn, bởi hôn nhân không tình yêu chỉ là sự ràng buộc trách nhiệm. Những đứa trẻ sinh ra trong hoàn cảnh ấy mới thực sự tội nghiệp, bởi chúng không phải là kết tinh của tình yêu mà chỉ là sản phẩm của tạo hóa.
Chị thấy mình sáng suốt khi dám từ bỏ, bất chấp sự ngăn cản của gia đình, bạn bè. Thậm chí, giờ có người gặp chị, vẫn tặc lưỡi tiếc rẻ giùm: “Thấy chưa, mới để sổng ra một tí đã bị con khác vồ mất”.
Chị chỉ cười nhẹ, bởi chị hiểu duyên phận hai người chỉ đến đó, lỗi chẳng thuộc về ai. Khi tâm trí anh không hướng về chị thì chị có ở lại bao lâu hay cố gắng thế nào cũng vô nghĩa. Người ta chỉ hạnh phúc khi sống cạnh người mình yêu.
Đó là sự rung cảm từ trái tim mà không sự sắp đặt nào có thể tạo ra được. Một cuộc hôn nhân có thể thiếu những thứ khác, nhưng nhất định không thể thiếu tình yêu. Nên nếu chưa đủ yêu, không việc gì phải vội.
Đau buồn vì chồng gặp tai nạn qua đời, không ngờ người phụ nữ dắt thêm đứa con nói những...
Nỗi đau này chưa xong nỗi đau khác ập đến khiến đầu óc tôi rối lên chẳng nghĩ được gì chỉ có ngồi khóc nhìn chị ta đương ở thế đắc thắng.
Nghi ngờ chồng có quỹ đen, tôi lén lút trữ của cải cho bản thân mình, nào ngờ ngày đọc...
Khi đưa tang chồng xong, đọc xong những dòng chữ đó thì mắt tôi đã nhòa đi, nước mắt chảy nhòa...
Lâm bệnh nặng, chồng xin vợ cho gặp nhân tình lần cuối, nào ngờ phản ứng của ả bồ khiến...
Song cách đây vài tháng, Thành phát hiện bị suy thận độ 4. Tình trạng sức khỏe mỗi ngày một giảm sút trông thấy. Dù một tuần chạy thận 2, 3 lần cũng chẳng thể kéo dài thời gian sống cho anh được bao nhiêu nếu bệnh viện không tìm được người hiến thận tương thích với cơ thể anh.
Gọi cả gia đình đi bắt gian, đến tới nơi mở cửa ra, tôi và bố đứng hình trước cảnh...
Kỳ thực, tôi biết quan hệ mẹ chồng nàng dâu của gia đình tôi không hòa hợp, thậm chí là căng thẳng.