Đêm trước ngày ra tòa, vào phòng hai con, tôi vỡ òa trước cảnh tượng chúng đang làm, cắn rứt vì câu hỏi chạm đến tận đáy thảm cảnh
Vợ chồng tôi sau 7 năm chung sống cũng lựa chọn buông tay nhau. Quan điểm sống của chúng tôi trái ngược, không có tiếng nói chung. Chồng tôi suốt ngày chỉ biết đến công việc mà không quan tâm gì đến vợ con. Trong nhà việc lớn việc nhỏ gì cũng đổ dồn hết lên vai tôi, ngay cả khi ốm đau cũng chẳng có chồng gánh vác giúp. Tôi uất ức nói với chồng về chuyện trách nhiệm thì anh lại khó chịu, hằn học, mắng tôi được voi đòi tiên.
Vợ vất vả mà không được chồng quan tâm. Trong khi đó, anh cứ nằng nặc đòi sự thấu hiểu của tôi nên chúng tôi quyết định ra toà. Vợ chồng tôi có với nhau hai đứa con, mỗi người sẽ nuôi một đứa cho công bằng. Tôi ở với con trai út, con gái lớn ở với bố vì con bé đã hiểu chuyện. Tôi dặn dò con kỹ lắm, nhớ phải tự chăm sóc cho bản thân mình cẩn thận. Tôi còn hứa cuối tuần sẽ sang đón con gái về chơi cùng với em trai.
Câu hỏi bất ngờ của con gái ngay lúc đó khiến lòng tôi đau quặn lại: “Bố mẹ nhất định phải ly hôn sao ạ?”. Tôi gạt nước mắt ôm con gái vào lòng, vỗ về, an ủi. Sự chịu đựng đã vượt quá giới hạn nên tôi chẳng còn cách nào khác.
Chồng tôi và con gái dọn đồ đạc chuẩn bị ra khỏi nhà. Tôi lên phòng con gái để xem con bé thu xếp mọi thứ đến đâu rồi thì hình ảnh trước mắt khiến tim tôi đau quặn lại. Hai đứa trẻ đang ôm lấy nhau mà khóc. Con gái tôi không ngừng xoa đầu cậu em trai, dặn dò: “Từ nay không có chị bên cạnh hàng ngày, nhớ phải súc miệng trước khi đi ngủ và đắp chăn kín cổ nhé!”.
Lời dặn dò của người chị gái dành cho em trai nhỏ khiến cả hai vợ chồng tôi nhìn nhau mà nghẹn họng, chẳng ai nói được lời nào. Tôi muốn quay sang chồng để nói rằng tôi không muốn ly hôn nữa, tôi chấp nhận chịu đựng tất cả để hai con được sống với nhau nhưng lại chẳng thể cất lời.
Cả đêm đó, tôi không chợp mắt nổi. Chuyện chúng tôi ly hôn phải chăng là sai lầm. Sai lầm khi cả hai không cho nhau cơ hội, sai lầm khi không ai chịu nhường nhịn ai. Theo mọi người, tôi có nên chấp nhận chịu thiệt về bản thân mình để các con có một cuộc sống gia đình trọn vẹn, không phải xa cách nhau không?
Đang đưa con đi chơi công viên chơi, bỗng người phụ nữ lạ tới xin vài sợi tóc của con...
Tôi nghe thế thì cực kì sốc nhưng chỉ nói có lẽ cô ấy nghĩ nhiều quá rồi, người với người giống nhau cũng là chuyện bình thường...
Chưa kịp về nhà khi vợ đột ngột qua đời, sau khi nói chuyện điện thoại với con gái, tôi...
K là tên người hàng xóm nhà tôi. Lúc ấy tôi có hơi chột dạ nên hỏi con. Trẻ con nào biết nói dối, con bé bắt đầu kể về những đêm chú K sang ngủ, còn nói buổi sáng, chú ấy đi về bằng đường cửa sau nữa.
Nghi chồng có quỹ đen ngoại tình, tôi tạo tiền riêng, đến ngày anh mất phát hiện sự thật mới...
Anh nói dù ít ỏi nhưng là tất cả những gì anh có, mong tôi giúp anh giữ để dành cho con sau này học hành không thua thiệt ai.
Cả ngày chỉ ăn một bữa cơm nhưng gạo vẫn hết nhanh, vợ trẻ bất ngờ khi biết nguyên nhân
Nghi ngờ có chuyện sau lưng mình, em lén lắp camera. Sau một tuần thì phát hiện mẹ chồng thậm thụt mở cửa bước vào, thế rồi bà lấy hoa quả và thịt, gạo mang về.