Chúng tôi kết hôn đã 3 năm, và trái ngọt của cuộc hôn nhân là một cô công chúa xinh đẹp đáng yêu. Cũng như nhiều gia đình có con nhỏ, chuyện "gối chăn” của vợ chồng tôi cũng không thể đều đặn như thời vợ chồng son được. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ khi biết vợ có bầu đến tận sau sinh, nhưng quả thực thiếu vắng "chuyện ấy” khiến đời sống vợ chồng của chúng tôi có phần tẻ nhạt.
Nhiều lần, trong đầu tôi cũng lóe lên chút mơ hồ về chuyện ”tàu nhanh” để giải tỏa, nhưng nghĩ đến vợ hiền, con nhỏ mà tôi lại tự vả vào mặt mình, để xua đi cái ý nghĩ điên rồ ấy. Nhưng có lẽ ám ảnh hơn với tôi, đó là ánh mắt đầy lo lắng, xen lẫn thái độ né tránh mỗi khi tôi có ý định gần gũi cô ấy.
Hồi mới cưới, chúng tôi vẫn duy trì tuần 3 nhịp, ăn ý và đều như vắt chanh. Có lẽ vì tự tin hình thể với 3 vòng nóng bỏng và khá hòa hợp về "chuyện ấy” mà tin vui con cái mau đến với vợ chồng tôi. Nhưng cũng kể từ lần ấy, sau những tháng ngày kiêng cữ, sinh nở, vợ tôi thay đổi hẳn, né tránh chuyện chăn gối của hai vợ chồng.
Nhiều lần tôi cũng ôm ấp, thủ thỉ hỏi han, mới biết cô ấy khá mặc cảm về vết khâu tầng sinh môn. Vì sinh thường nên cũng như bao sản phụ khác, tầng sinh môn của cô ấy bị rạch và phải khâu 4 cm. Tôi đã giữ gìn, kiêng cữ cùng vợ suốt 6 tháng sau sinh mới trở lại "chuyện ấy”. Lần đầu sau bao ngày xa cách, vợ tôi cũng như tôi, thái độ khá hân hoan. Tranh thủ lúc gái rượu say ngủ, vợ chồng tôi kéo sang phòng riêng để "hành sự”. Mọi thứ khá mượt, từ nụ hôn đến những mơn trớn đều bài bản như xưa, nhưng khi đến vùng cấm địa, thấy rõ vết sẹo tầng sinh môn của vợ, không biết có phải vì lỡ mồm chê bai vết khâu thiếu thẩm mỹ không mà kể từ đó vợ tôi ngại chuyện này hẳn. Dù sau đó, tôi cũng nói đó là dấu vết thiêng liêng, vết sẹo đẹp chứng tỏ những hi sinh cao quý của vợ tôi để chúng tôi có được thiên thần xinh đẹp bé nhỏ bên cạnh, nhưng có vẻ nó chưa thể giúp vợ tôi giải tỏa sự tự ti về hình thể sau sinh của mình.
Chuyện "trả bài” của vợ chồng tôi cứ ngày một thưa dần, cô ấy luôn mặc cảm vì vết khâu tầng sinh môn. Trong lòng tôi thực sự áy náy và cũng muốn giúp vợ vơi đi phần nào nỗi buồn ấy để chuyện ”gối chăn” của vợ chồng tôi lại nồng nàn như thủa đầu.
Tôi định đưa cô ấy đến một trung tâm tạo hình thẩm mỹ để cải thiện tầng sinh môn, nhưng thực sự chưa dám mở lời vì sợ cách thể hiện thiếu tinh tế có thể khiến cô ấy phiền lòng. Chỉ mong vợ tôi suy nghĩ tích cực, thoáng hơn. Bởi vì nếu cứ duy trì tình trạng cấm vận hoặc lâm trận không khí thế như thế này thì chuyện tình cảm của chúng tôi sớm muộn sẽ rạn nứt, một điều mà chắc chắn cả hai chúng tôi đều không mong đợi.