Tôi đang mang thai tuần thứ 13 nhưng lại đứng ngồi không yên vì không biết đứa bé là con chồng tôi hay con người yêu cũ. Chúng tôi mới cưới được 3 tháng, nên khi biết có thai, chồng và gia đình hai bên vui mừng khôn xiết, còn tôi thì ngược lại, đêm đêm không tài nào ngủ nổi, chỉ vì lo nghĩ đứa trẻ không biết con ai.
Chồng hiện tại của tôi rất yêu tôi. Chúng tôi kết hôn sau khi kịp quen nhau có 4 tháng và quyết định đi đến hôn nhân ngay sau đó. Lúc đó, tôi nghĩ chỉ cần lấy người mình yêu là đủ và tôi chấp nhận lời cầu hôn của anh khi vừa chia tay với Kiên - người yêu cũ.
Khác với anh, tôi và Kiên đã yêu nhau gần 3 năm và 2 đứa cũng đang dự định sẽ làm đám cưới. Kiên cũng về ra mắt nhà tôi và ngược lại. Tuy nhiên, một lần tôi phát hiện Kiên đang "bắt cá hai tay". Quá tức giận, tôi đã nói lời chia tay với Kiên.
Trong lúc đau khổ vì bị phản bội, tôi hay nói chuyện với chồng mình hiện tại qua Facebook. Tôi hay treo những status buồn lên mạng và cứ mỗi lần như vậy là anh lại vào hỏi thăm an ủi. Có lẽ trong lúc thất tình, anh như chiếc cọc khiến tôi có nơi bấu víu nên nhanh chóng xiêu lòng.
Anh hơn tôi 7 tuổi và gia đình anh cũng đang giục anh cưới vợ. Nghe anh kể, anh cũng áp lực vì bị cha mẹ hối thúc yên bề gia thất khi ra “mệnh lệnh” rằng, “năm nay không cưới được vợ thì đừng về quê ăn tết”. Anh nói thích tôi, nhưng tôi từ chối khéo rằng "chưa chuẩn bị tinh thần đón nhận một người khác".
Và rồi trong lúc chông chênh, qua một người bạn, tôi nghe nói Kiên cũng đang chuẩn bị làm lễ ăn hỏi và cưới cô gái trẻ hơn tôi rất nhiều. Quá tức giận, tôi đã gọi điện cho anh khóc và bảo “anh cưới em đi”. Anh cười lớn trong điện thoại và bảo, "vậy mình cưới luôn". Có lẽ do hoàn cảnh xô đẩy, chúng tôi đã đến với nhau như thế.
Anh đưa tôi về ra mắt gia đình và chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới vào tháng 8 âm lịch, ngay sau đám cưới của Kiên có 1 tuần như để "trả thù" và cũng sau thời gian hẹn hò chóng vánh giữa tôi và anh. Dù chưa quên được Kiên nhưng tôi tin rằng, với tình yêu anh dành cho tôi, sống cùng anh chắc chắn tôi sẽ yêu anh và hướng về mình anh.
Tuy nhiên, chỉ còn 1 tuần nữa là đám cưới. Trong lúc Kiên cũng đang chuẩn bị cho hôm sau lên xe hoa, Kiên bất ngờ xuất hiện và đòi nói chuyện riêng với tôi. Thế rồi, Kiên phân bua mọi thứ đều chỉ là hiểu lầm và chuyện cưới vợ của anh ta cũng là do "sắp đặt".
Mặc dù tôi chả tin nổi, nhưng khi nghe anh ta than thở, tôi thấy lòng mình đau thắt vì vẫn còn quá yêu anh ta. Trên đường về, Kiên nói hai đứa có duyên không có phận nên muốn được ở bên tôi 1 lần nữa trước khi tôi thuộc về người đàn ông khác.
Trong khi đó, tôi cũng vẫn còn yêu Kiên và thèm khát như nước vỡ bờ sau bao ngày ấm ức. Tôi ôm chặt Kiên như một lời đồng ý. Chúng tôi thuê một khách sạn nhỏ và ở bên nhau suốt một đêm đó.
Thế rồi, đám cưới của chúng tôi tổ chức linh đình. Ngày cưới tôi, Kiên cũng lánh mặt không đến. Cậu ấy nhắn tin chúc tôi hạnh phúc và hãy quên anh ta đi. Nhưng tôi sao quên được anh ta và nhất là cái đêm cuối khi chúng tôi ở bên nhau.
Sau đám cưới 1 tháng, tôi thấy người mệt mỏi, chỉ cần ngửi thấy mùi cơm sôi cũng nôn thốc nôn tháo. Chồng tôi đưa đi khám và được bác sĩ cho biết, tôi có thai được 6 tuần. Từ hôm đó đến nay (thai nhi đã 13 tuần), tôi vô cùng lo lắng vì không biết cái thai trong bụng mình là con của chúng tôi hay là của riêng tôi và Kiên.
Tôi nghe nói có thể xét nghiệm ADN từ khi mang thai nhưng cũng sợ, nếu biết đó không phải con của chồng thì tôi sẽ cảm thấy vô cùng ân hận. Hiện tại, tôi luôn thấp thỏm lo lắng, ăn không ngon, ngủ không yên chỉ vì trót có một đêm cuối với người cũ.