Năm nay tôi 28 tuổi. Tôi và vợ là bạn học thời đại học. Lúc đó vợ tôi là hoa khôi của trường có rất nhiều người theo đuổi, còn tôi chỉ là một anh chàng bình thường không có tiền, không đẹp trai, thành tích cũng tàm tạm. Nhưng tôi vẫn mong muốn dùng tấm chân tình của mình để có được tình yêu của em. Tôi thường mua đồ ăn sáng, làm bài tập, đi lấy chuyển phát nhanh… giúp em. Lúc nào tôi cũng quan tâm đến em, chỉ cần em không vui hay là bị cảm tôi là người đầu tiên được biết. Đến một ngày em nói với tôi rằng tôi là một người đàn ông tốt nhưng em đã có bạn trai rồi. Trái tim tôi chết lặng…
Người yêu của em là một anh chàng con nhà giàu, đào hoa. Mặc dù cho em nhiều tiền để tiêu nhưng anh ta cũng thường có những mối quan hệ không rõ ràng với nhiều cô gái khác. Một ngày nọ, tôi nhận được điện thoại của em nói là đang ở trong bệnh viện, em muốn tôi đến đó. Mặt mày nhợt nhạt, em nắm lấy tay tôi nói, em tận mắt nhìn thấy người đàn ông kia ở cùng với cô gái khác. Em quyết định chia tay nhưng đang mang thai, chỉ còn cách là phá cái thai này đi thôi.
Lúc đó tôi vô cùng thương em, tôi cùng em vượt qua giai đoạn khó khăn đó. Sau khi phá thai xong, tôi thuê phòng cho em ở, lúc nào tôi cũng ở bên cạnh chăm sóc em. Có lẽ đây là thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời của tôi. Chúng tôi phát sinh quan hệ. Tôi cứ nghĩ rằng em sẽ là của tôi, nhưng không phải, em lại quay lại với tên khốn kia.
Sau khi tốt nghiệp đại học, chúng tôi mỗi người đi làm một nơi khác nhau và cũng không còn liên lạc nữa. Vài năm sau đó, một ngày em xuất hiện trước căn phòng tôi đang thuê, em mặc chiếc đầm màu trắng giống như tiên nữ vậy. Chỉ cần vậy thôi là tôi đã bị mê muội rồi, sau đó em ở với tôi một tuần rồi đi.
Hơn một tháng sau, em liên lạc với tôi và nói rằng em đang mang thai đứa con của tôi. Tôi vui mừng rồi vội vã đưa em đi gặp bố mẹ để chuẩn bị đám cưới. Tôi nói với em rằng em hãy yên tâm, em đi với tôi sẽ không phải chịu khổ đâu. Mặc dù không có nhiều tiền nhưng số tôi khá tốt, sau khi tốt nghiệp nhân lúc nhà còn rẻ tôi đã mua được một căn chung cư. Công việc cũng ổn định, chúng tôi cứ thế sống hạnh phúc là đủ rồi.
Sau đám cưới, vợ tôi ở quê dưỡng thai. 6 tháng sau em sinh non, đó là một đứa con trai rất kháu khỉnh. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang. Nhìn tờ xét nghiệm nhóm máu tôi chợt lạnh người. Cả tôi và vợ đều nhóm máu O tại sao con trai tôi lại nhóm máu B được chứ?
Tôi hỏi một người bạn làm bác sỹ. Người này nói với tôi rằng nếu bố mẹ đều nhóm máu O thì đứa con sinh ra chỉ có thể mang nhóm máu O, không thể có nhóm máu khác. Tôi không giữ nổi bình tĩnh nữa liền bước vào phòng hỏi vợ: “Đứa bé là con của ai?”. Lúc này vợ tôi mới khóc và nói đó là đứa con của người bạn trai sau này. Người đàn ông này đã có gia đình, anh ta từng muốn ly hôn nhưng sau đó lại hối hận và bỏ rơi vợ tôi với đứa con trong bụng.
Bây giờ tôi không biết mình nên làm gì, lẽ nào phải nuốt cục tức này vào trong người hay sao? Bao nhiêu năm nay tôi dành cho cô ấy tấm chân tình của mình nhưng thật không ngờ đổi lại là sự lừa dối. Tôi phải làm sao bây giờ?