Tôi và chồng được giới thiệu nên quen biết nhau. Tôi lúc đó là một nhân viên bán hàng. Còn anh là kế toán, làm việc trong một ngân hàng. Chúng tôi đã yêu một tình yêu mộc mạc, chân thành, không có hoa, không có quà tặng. Chúng tôi cũng hiếm khi đi xem phim hay ăn hàng. Trước khi kết hôn, anh đã đưa tôi về nhà ra mắt, nhà anh ở vùng nông thôn, cách nhà tôi 150km. Bố mẹ anh hiền lành, thật thà và rất dễ gần. Đám cưới của chúng tôi rất đơn giản, sau khi cưới, bố mẹ anh có cho chúng tôi một khoản tiền nhỏ để làm vốn.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi thuê một căn nhà nhỏ để ở. Tôi xin được làm kế toán trong một công ty ở gần nhà. Hàng tháng, để cắt giảm chi tiêu đến mức tối thiểu, tôi không dám mua sắm quần áo hay mỹ phẩm gì cho riêng mình. Nếu buộc phải mua, tôi chỉ dám mua đồ biếu gia đình nhà chồng.
Năm thứ hai sau khi kết hôn, tôi đã sinh một con trai. Sau khi nghỉ thai sản, tôi đi làm. Để có tiền lo nuôi con và lo cho gia đình, ngoài giờ làm ở công ty, vợ chồng tôi lại dọn hàng bán đồ trẻ em bên vệ đường vào buổi tối. Lúc tôi đi làm, con vẫn chưa dậy, khi tôi dọn hàng về, con tôi đã ngủ. Không thể dành được nhiều thời gian để âu yếm, vỗ về con, tôi thương con vô cùng. Tuy nhiên, đó cũng là thời điểm, vợ chồng tôi yêu thương nhau nhất.
Khi con tôi được 2 tuổi, tôi được công ty cử đi học một khóa học mới ở Quảng Bình. Mẹ chồng tôi đưa con tôi về quê để tiện chăm sóc và chỉ còn lại một mình chồng tôi ở lại phòng trọ. Đó chính là thời điểm chồng tôi ngoại tình lần thứ nhất.
Hôm đó, khi tôi trở về thành phố thăm chồng thì phát hiện ra trong tủ quần áo có một chiếc áo của phụ nữ rất đẹp. Vì nhà nghèo nên tôi chưa bao giờ mua được một chiếc áo đẹp như vậy, mẹ chồng tôi lại càng không có chiếc áo như thế. Trong phút bối rối, tôi nghe người hàng xóm mách rằng chồng tôi thường xuyên dẫn một người phụ nữ về phòng nghỉ lại qua đêm.
Đối mặt với sự thật, chồng thừa nhận và khóc. Anh ấy nói rằng vì xa tôi, quá nhớ tôi nên đã ngoại tình với người khác. Người kia là bạn cùng lớp và cũng là mối tình đầu của anh. Khi cô ta bị người yêu bỏ, vì muốn an ủi cô ta nên anh đã làm chuyện dại dột.
Bố mẹ chồng biết chuyện đã chửi mắng chồng tôi rất nhiều. Khi thấy chồng tôi quỳ xuống để xin lỗi, bố mẹ chồng cũng nói đỡ cho chồng và mong tôi tha thứ cho chồng để con của chúng tôi có bố có mẹ.
Thời gian trôi đi, chồng tôi nhờ khả năng giao tiếp lẫn trách nhiệm với công việc, anh đã leo lên vị trí cao trong ngân hàng. Anh kiếm được nhiều tiền hơn, đủ để chúng tôi mua được nhà ở thành phố, sửa nhà cho bố mẹ ở quê và có được cuộc sống sung túc, chẳng thiếu thứ gì. Tuy nhiên, anh đã bị tiền bạc, quyền lực làm cho mờ mắt. Ngoài giờ làm, chồng tôi ngập chìm trong rượu chè, gái gú.
Tôi vẫn mù quáng tin chồng cho đến khi tôi được một người bạn thân dẫn đến tận nhà hàng nơi chồng tôi và một người phụ nữ đang hẹn hò tình tứ. Tôi bắt đầu thuê thám tử rình mò chồng và các mối quan hệ của chồng và nhận được kết quả ngoài sức tưởng tượng.
Cuối cùng, một đêm, sau khi chồng trở về nhà, tôi bắt đầu tung ra tất cả bằng chứng để đối chất với chồng. Lúc đầu, anh ấy vẫn còn chối nhưng khi xem được những bằng chứng rõ mười mười, anh ta bắt đầu thừa nhận mình đã ngoại tình, không phải một mà là với nhiều phụ nữ. “Em thấy đấy, ở vị trí của anh, ông nào cũng cặp bồ. Tuy bên ngoài họ có thế nào nhưng về nhà họ cũng chỉ có một vợ. Cuộc sống của em đang khiến cả tá người phải ghen tỵ. Nếu giờ em rời bỏ cuộc sống này, ngay lập tức sẽ có người khác sẽ chen chân vào vị trí của em. Họ sẽ ôm con của em, ở ngôi nhà của em đang ở, gọi bố mẹ chồng của em là bố mẹ. Lúc đó em có thấy vui không?”
Không nhận lỗi, không xin lỗi, không hối hận, cách anh ta thuyết phục tôi thật quá trơ trẽn và đáng ghê tởm. Vì tương lai của con trai và vì gia đình này, tôi quyết định không ly hôn nhưng tôi cũng không muốn nhìn mặt anh ta nữa. Tôi đã mua một căn nhà mới và yêu cầu anh không được đến gần tôi, không được phép xuất hiện trước mặt tôi. Anh ta không còn là người đàn ông của tôi nữa.