Tôi 33, còn chồng 44 tuổi, kết hôn tròn 10 năm, có con gái 10 tuổi và 7 tuổi. Cả hai vợ chồng đều tốt nghiệp đại học. Hiện tại chồng thu nhập cao gấp nhiều lần tôi, công việc xa nhà, tháng về được một hai lần. Công việc gia đình, chăm sóc con cái đa phần do tôi đảm nhiệm. Lúc cưới nhau chúng tôi cực kỳ nghèo khổ và thiếu thốn. Cuộc sống hôn nhân từng không hạnh phúc do chồng thường xuyên đánh tôi vì những chuyện không đâu. Anh sẵn sàng đánh tôi khi nhà anh nói xấu vợ và tôi hỏi lại là tại sao nói tôi như vậy. Khi con nhỏ ốm đau, mấy chị em gái anh hay gọi chửi tôi là không biết chăm con, để con đau ốm phiền tới chồng. Thực ra con ốm đau nằm viện tháng này sang tháng khác cũng có mình tôi chăm, chồng chỉ ghé qua thăm, mua cho tôi được hộp cơm. Lúc tôi mới mang bầu, lúc gần sinh, mới sinh hoặc con được hơn tháng anh đều đánh.
Tôi từng dắt con rời khỏi nhà, viết đơn ly hôn gửi tòa nhưng chồng năn nỉ, hứa sửa đổi, có lúc còn lấy dao tự chặt tay và thề sẽ không đánh vợ nữa nên tôi tha thứ. Hai năm trở lại đây, anh không đánh tôi nữa. Dù vẫn thương chồng nhưng tôi rất hận anh, lòng luôn không an, lúc nào cũng gờn gợn. Chồng có tốt thế nào tôi cũng vẫn thấy đau. Giá như quá khứ chưa từng xảy ra và hiện tại chồng đừng bao giờ khơi gợi lại chuyện cũ thì tốt. Bình thường anh hay nói lời yêu thương nhưng tôi cứ có cảm giác giả tạo. Tôi nghĩ đã là vợ chồng 10 năm thì thương yêu nghĩa là san sẻ áp lực cuộc sống, trách nhiệm nuôi dạy con, chăm sóc cha mẹ hai bên, làm việc nhà mỗi khi có dịp chứ không phải nói suông.
Mới đây công việc có chút trục trặc, anh về nhà ở vài tuần chờ việc mới nhưng vẫn là đi công trình xa. Chúng tôi lại xảy ra cãi vã do anh không tôn trọng tôi, có chuyện gì cũng kể cho em gái, xử lý xong xuôi mới nói với tôi. Tôi cảm giác mình như người thừa. Cả hai sỉ vả nhau thậm tệ, anh chửi tôi là con chó, gớm ghiếc, nói tôi đi lang chạ. Tôi khinh. Bình thường anh hay ghen nên cũng nói tôi những lời khó nghe như con đĩ, lăng loàng… Đôi lúc tôi nghĩ giá mà mình có đủ độ hư hỏng, lẳng lơ thì cũng lang chạ một lần cho bõ ghét.
Tôi muốn ly hôn nhưng biết để phân chia tài sản với anh không phải dễ vì anh luôn nghĩ tài sản trong nhà là của anh. Trước đây, mỗi lần đánh tôi anh hay đuổi tôi ra khỏi nhà và tịch thu hết tiền bạc, có lúc còn lấy cả chiếc xe đã mua cho tôi. Tôi không thể ra đi hai bàn tay trắng vì còn phải nuôi con. Tôi chắc chắn anh không thể nuôi do tính chất công việc. Còn trợ cấp thì tôi không mong vì đa phần đàn ông ly hôn có mấy ai làm nhiệm vụ trợ cấp đâu. Hơn nữa khi ly hôn anh hận tôi nên chắc sẽ không trợ cấp. Hiện tại thu nhập của tôi chỉ nhỉnh hơn 10 triệu/tháng, mà chi phí học của hai con đã hơn 20 triệu/tháng nên tôi cũng lo. Có lúc tôi nghĩ sẽ chuyển con về trường công học, cố gắng kiếm thêm thu nhập thì cuộc sống của ba mẹ con sẽ ổn. Mong chuyên gia và quý độc giả hãy cho tôi lời khuyên.
Hằng
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Chào Hằng,
Tình trạng thường xuyên lục đục, đánh cãi nhau giữa hai vợ chồng bạn xảy ra từ bao giờ? Nếu chồng bạn không phải là người có tính cách nóng nảy, vũ phu thì ắt hẳn phải có nguyên nhân gì đó mới đánh vợ. Tất nhiên, hành vi đánh vợ là không đúng trong mọi trường hợp. Bên cạnh đó, gia đình chồng dường như không ưng bạn lắm. Tại sao lại như vậy?
Qua bạn kể, có vẻ chồng bạn ghen tuông nên mới dùng những từ như lang chạ, lăng loàn để mắng chửi bạn. Liệu cách xử sự trong các mối quan hệ xã hội của bạn có dễ khiến người khác hiểu lầm hay không?
Bạn nói chồng hay nhắc lại chuyện cũ, vậy đó là chuyện gì? Là nguyên nhân gây ra cãi nhau hay hành vi chửi mắng, đánh đập? Phải chăng chính là chuyện khiến chồng bạn khó chịu, cụ thể ở đây có thể là ghen tuông?
Việc chồng bạn đánh đập bạn liên tục, đánh cả khi mang thai, sắp sinh, sinh xong. Nếu không có gì cũng đánh thì rõ ràng chồng bạn có vấn đề về mặt thần kinh. Nhưng nếu không phải, vậy chắc chắn có nguyên nhân khiến chồng rất khó chịu nên mới xuống tay đánh bạn và nhắc đi nhắc lại sau này.
Hai năm trở lại đây, chồng bạn không còn đánh đập vợ cho thấy anh ấy đã có những thay đổi theo chiều hướng tích cực. Những gì đã xảy ra không thể thay đổi được, con người buộc phải kiên cường mà sống tiếp và khiến cuộc sống hiện tại thoải mái nhất có thể. Việc chồng nói lời yêu thương với vợ là hết sức bình thường, chẳng qua thời gian dài trước đó anh ấy toàn đánh bạn nên có lẽ bạn thấy không quen. Trong điều kiện, hoàn cảnh của chồng, bạn xem anh ấy thể hiện sự quan tâm qua hành động thế nào thì mới xác định anh ấy có phải chỉ nói suông hay không. Còn việc nhắc đi nhắc lại chuyện cũ, phải chăng khúc mắc trong lòng chồng bạn vẫn chưa được giải nên anh ấy mới vậy?
Nếu còn muốn cải thiện tình hình, bạn hãy xem lại nguyên nhân khiến hai người thường xuyên cãi nhau, mà nên bắt đầu xem từ bản thân bạn trước; sau đó mạnh dạn ra tối hậu thư yêu cầu chồng không được nhắc lại chuyện cũ nữa.
Nếu không thể cải thiện tình hình, bạn quyết định ly hôn, tài sản sau kết hôn sẽ là chung và có tòa phân xử. Còn chuyện chuyển con học từ trường tư sang trường công cũng là bình thường và hợp lý khi tài chính của bạn có hạn, bởi nhiều trường công cũng có chất lượng tốt.
Chúc bạn suy nghĩ và cân nhắc kỹ.