Osin lương 30 triệu đồng/tháng ngủ với chồng, tôi nhận ra bài học đắt giá
Sinh ra trong gia đình giàu có, từ bé, tôi được cha mẹ nuông chiều, chẳng phải động tay vào bất cứ việc gì. Chuyện quét nhà, giặt quần áo cho đến dọn dẹp đều có osin đảm trách.
Với cuộc sống như vậy, tôi chẳng bao giờ nghĩ sẽ phải vào bếp, chăm con vất vả như nhiều chị em khác. Khi còn yêu, bạn trai tôi chấp nhận chuyện thuê giúp việc, chẳng muốn tôi vất vả.
Nhận thấy bạn trai là người hiểu chuyện và không muốn vợ vất vả, biết kiếm tiền, tôi đồng ý tiến tới hôn nhân với anh. Khác với anh xã, mẹ chồng tôi lại quan niệm lúc nào có con mới cần thuê giúp việc, vợ chồng son rỗi không nên phí tiền.
Mẹ chồng cho rằng, tề gia nội trợ là việc của phụ nữ để giúp gia đình hạnh phúc. Tôi suy nghĩ tân tiến hơn, nếu gia đình không có tiền là nhẽ khác. Trong trường hợp, chồng lo được kinh tế, thuê osin là cách để cả nhà thảnh thơi dành thời gian cho nhau.
Suy nghĩ như vậy nhưng tôi chẳng muốn phân bua với mẹ chồng. Thay vì thuê osin toàn thời gian, tôi thuê giúp việc theo giờ.
Sau giờ làm, tôi luôn có cơm nước gọn gàng, nhà cửa sạch sẽ. Chồng tôi vốn dĩ đồng ý cho vợ thoải mái, không cần bận tâm việc nhà nên chẳng mấy khi để ý.
Mẹ đẻ tôi nhiều lần cảnh báo, bản thân có thể lười nhưng đừng trông đợi quá nhiều vào giúp việc. Một số osin tham vọng, sẵn sàng quyến rũ chồng để mơ đổi đời. Phụ nữ không nhúng tay chăm lo cho tổ ấm, chồng sẽ không cảm nhận được sự ấm áp khi về nhà sau giờ làm việc.
Sau khi sinh con, việc nhà và chăm bé khiến tôi không còn lúc nào được nghỉ ngơi. Mấy tháng vất vả, gầy rộc cả người, tôi bàn với chồng thuê giúp việc. Thú thật, lúc đó chỉ mong có osin hỗ trợ, tôi chẳng còn đưa ra tiêu chí nào để chọn.
Trong khi đó, chồng tôi lại suy nghĩ khác. Anh chấp nhận thuê giúp việc với chi phí 20-30 triệu đồng, nhưng ngoài làm việc nhà cần có kỹ năng sư phạm, hiểu rõ cách chăm sóc, massage cho bé, biết ngoại ngữ... Con đầu lòng của tôi là cháu đích tôn, cả nhà kỳ vọng sau này sẽ thành thạo ngoại ngữ để đi du học ở trời Tây.
Qua lời giới thiệu của một số người, chồng tôi dẫn về một giúp việc "trẻ măng". Cô gái có nước da trắng, xinh xắn, đã học xong cao đẳng, giỏi tiếng Anh. Tuy nhiên, do chưa tìm được việc đúng ngành nên tạm nhận làm osin một thời gian.
Tôi không muốn nhận cô gái trẻ làm giúp việc vì tuổi tác, sợ không chịu được vất vả khi nhà có trẻ con. Tuy nhiên, mẹ chồng tôi nhất quyết sẽ ký hợp đồng, vì được người quen giới thiệu. Osin có học hành đến nơi đến chốn, giao tiếp được ngoại ngữ là hiếm có, không phải dễ dàng tìm được.
Nghe mẹ chồng quyết định, tôi không dám phản đối. Từ ngày có osin, tôi giám sát chồng nhiều hơn vì sợ "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén". Cô bé còn trẻ nhưng biết điều, nhẹ nhàng trong ăn nói, khá thạo việc, sạch sẽ nên tôi rất quý mến.
Ngoài dọn dẹp nhà cửa, người giúp việc còn đảm nhận chuyện dạy con tôi tập nói, nói tiếng Anh tạo phản xạ cho con từ bé... Nói chung, tôi hài lòng vì mẹ chồng đã chọn đúng người mà gia đình cần.
Tuy nhiên, sau một thời gian, cô gái bắt đầu kêu ca nhiều việc. Có những hôm tôi đi làm về mà nhà cửa chưa dọn xong, đồ ăn vẫn đang được nấu trên bếp.
Tôi yêu cầu phải nấu sớm hơn để cả nhà còn nghỉ ngơi buổi tối, nếu ăn muộn quá rất mệt mỏi. Tôi tự hỏi giúp việc ở nhà làm gì mà không sắp xếp thời gian biểu để hoàn thành mọi việc đúng giờ.
Thời gian đầu mới đi làm trở lại, tôi còn về nhà buổi trưa. Tuy nhiên sau đó, tôi giao phó cho giúp việc, tranh thủ nghỉ trưa tại cơ quan hoặc đi mua sắm, ăn uống với hội chị em công ty.
Hôm đó, vì quên tập tài liệu của cuộc họp quan trọng, tôi lái ô tô về nhà sớm hơn dự định. Khi về đến nơi, tôi thấy con đang ngủ ở ghế sofa, nhà vắng tanh. Tôi nghĩ giúp việc xuống siêu thị dưới chung cư mua đồ nhưng không phải.
Từ trong phòng ngủ phát ra giọng cười đùa của osin và chồng tôi. Hai người dành cho nhau những lời đường mật như vợ chồng son.
- Vợ chồng anh yêu nhau lâu vậy mới cưới, sao anh mê mệt em vậy nhỉ?
- Lúc còn yêu, anh nghĩ vợ lười cũng được, chấp nhận hết. Sau khi cưới, anh muốn thỉnh thoảng vợ vào bếp mà cô ấy chẳng động tay động chân vào việc gì. Việc gì cũng phó mặc cho em hết, người phụ nữ của gia đình chỉ làm đẹp và đi chơi, thỉnh thoảng bế con chẳng có gì thú vị nữa.
- Chị ấy lười thật, đúng là con gái nhà giàu có, chẳng muốn động tay vào việc gì. Ngay cả khi lấy những món đồ cạnh giường cũng bắt em làm. Đôi khi chán lắm, em mà còn vậy, bảo sao anh không chán.
- Cô ấy đã lười lại còn hay vòi vĩnh, đòi mua sắm nhiều thứ, tiêu tiền không tiếc. Có lần còn thuê thêm osin để quán xuyến việc nhà. Anh chỉ nói tiền đâu phải là lá nhặt ngoài đường mà lãng phí. Nhìn em vất vả phục vụ cả nhà, anh thương lắm. Thôi cố gắng, sau này anh bù đắp cho.
Vừa dứt lời, hai người lại trao cho nhau nụ hôn cháy bỏng cùng lời lẽ cưng nựng khiến tôi giận tím mặt. Tôi đẩy cửa vào, cả hai bất ngờ kéo chăn che cơ thể. Chồng tôi và nữ osin lắp bắp không nói nên lời...
Tôi từng tự nghĩ đến kịch bản bắt quả tang chồng có bồ, sẽ lao vào để làm rõ mọi chuyện nhưng lúc đó không hiểu vì sao chẳng biết nói gì.
Cô osin vội vã mặc quần áo rồi chạy ra bên ngoài, chồng tôi giải thích chỉ là đùa giỡn. Tôi không tin vì sự thật phơi bày trước mặt.
Điều khiến tôi suy nghĩ nhiều hơn chính là câu chuyện của hai người lúc ở trên giường. Bây giờ, tôi mới thấu hiểu, chồng không hề thích vợ giao mọi việc cho osin, không phải như lời anh ta vẫn nói muốn vợ được nghỉ ngơi, tận hưởng.
Tôi quyết định đuổi việc osin ngay lập tức. Ngày hôm sau, cô gái dọn đồ đạc rời đi nhưng vẫn không quên gửi gắm: "Chị làm vợ nhưng không biết chồng thực sự mong muốn gì, chỉ lo chăm sóc cho mình mà quên đi tổ ấm. Cho dù không phải là em, chắc chắn các osin khác cũng có thể quyến rũ anh ấy dễ dàng thôi. Đàn ông không thích lấy vợ chỉ như búp bê để trưng bày".
Nghe xong câu nói của osin, tôi đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Đóng cửa lại, tôi ngồi khóc một mình ở phòng khách.
Chồng tôi sai nhưng tôi giờ mới biết trong hậu quả hôm nay, một phần là do tôi. Tôi đã quá tin lời chồng, sống hưởng thụ quá đà mà quên đi những mong muốn, kỳ vọng của chồng.
Tôi thay đổi liệu có kịp để giữ lại cuộc hôn nhân này hay đã quá muộn?
Dâu trẻ bị mất 5 chỉ vàng, vài ngày sau mẹ chồng lầm lũi mang trả, đúng vào phút chót,...
Sau chuyện này, em muốn bù đắp cho mẹ chồng nhưng không biết làm thế nào để mẹ con hòa hợp hơn, các chị chỉ em vài cách với.
Không thấy con dâu được trao vàng cưới, mẹ chồng bĩu môi chê nhà gái, tàn tiệc lại muối mặt...
Vậy mới nói nhiều mẹ chồng bây giờ vẫn còn vật chất quá, điển hình là mẹ chồng em. Chắc chắn sau đợt này, bà sẽ không bao giờ đánh giá gia đình em qua vẻ bề ngoài nữa.
Chồng tức giận vì mất đôi giày , vợ gặng hỏ rồi 'chết lặng' khi biết mình đã gây ra...
Đến lúc này, tôi mới đồng cảm với chồng. Không ngờ anh lại có tâm sự như vậy. Bây giờ tôi rất muốn bù đắp cho chồng, nếu tôi mua một đôi giày y hệt như vậy, liệu tâm trạng anh sẽ khá hơn chứ?
Ngày sinh nhật, vợ nhận được một món quà bất ngờ từ chồng nhưng lại hãi khi thấy thứ...
Chuyện đến nước này, tôi không biết phải giải quyết thế nào, bởi chắc chắn hai người họ vẫn còn qua lại. Tôi có nên đến gặp cô ta và yêu cầu cô ta buông tha cho chồng mình không?