Nửa đêm không thấy chồng và con gái 1 tháng tuổi đâu, tôi chạy ra phòng khách thì bật khóc trước cảnh tượng trước mắt
Hồi tôi quyết tâm lấy Vinh, ai cũng mắng tôi dại. Tôi đàng hoàng là gái tân, tốt nghiệp đại học, đang làm việc ở ngân hàng. Thế mà lại lấy một người đàn ông từng ly hôn, nhà lại bình thường chứ không dư dả, giàu có. Nhưng tôi mặc kệ. Tôi tin tưởng Vinh sẽ đem lại hạnh phúc cho mình.
Cuộc sống hôn nhân của tôi rất bình yên. Vinh chiều chuộng, thương yêu và tôn trọng mọi quyết định của vợ. Về nhà chồng, tôi lấy tiền tiết kiệm để xây sửa nhà cửa, rồi mua sắm vật dụng trong nhà. Lúc đó, Vinh thường hay tự trách mình vì đã để tôi phải chịu khổ.
Anh thay đổi công ty. Ở công ty mới tuy lương cao hơn nhưng lại áp lực nặng nề hơn. Chỉ mấy tháng mà tôi thấy chồng ốm đi thấy rõ. Tôi khuyên anh về lại công ty cũ nhưng anh không chịu. Anh nói sẽ cố gắng làm việc để đem lại cuộc sống đầy đủ nhất cho tôi.
Hiện tại, tôi mới sinh con được 3 tuần. Ở bệnh viện, một mình Vinh làm vệ sinh cá nhân cho tôi; bồng bế con gái nhỏ cả đêm.
Từ lúc về nhà, tôi thấy lạ vì không hiểu sao anh ấy cứ trải tấm thảm mỏng cạnh mép giường tôi để ngủ. Tôi bảo Vinh ra phòng khách ngủ nhưng anh không chịu. Kì lạ là con tôi chẳng đêm nào quấy khóc cả nên tôi ngủ rất ngon.
Đêm qua, tôi giật mình lúc nửa đêm và sửng sốt khi thấy chồng cùng con gái 1 tháng tuổi đã "biến mất". Tôi vội chạy ra phòng khách thì ngậm ngùi khi thấy chồng đang bế con gái đi lại bên ngoài, vừa đi nhè nhẹ vừa ru khẽ cho con gái ngủ.
Thấy tôi, Vinh ra hiệu cho tôi vào ngủ, còn anh sẽ chăm con. Anh nói thì thầm là ban ngày tôi vất vả rồi thì ban đêm cứ để anh lo cho con bé. Tôi ướt nhòe mắt vì cảm động. Tôi đã không nhìn nhầm người rồi. Đúng là chỉ những lúc sinh đẻ, người phụ nữ mới thấu hiểu lòng dạ của đàn ông thôi.
(mykieu...@gmail.com)
Đi công tác lạ chỗ nửa đêm thức giấc, bỗng nghe tiếng gõ cửa của người yêu cũ tôi làm...
Ngày trở về sau chuyến đi công tác, tôi xóa số của người yêu cũ, vào bếp nấu cho chồng một món ăn tôi vừa học. Con người sống vẫn là phải đi về phía trước, những gì thuộc về quá khứ dẫu có luyến lưu cũng không thể trở lại.
Con trai bị bệnh nặng, khi làm giấy xét nghiệm thì cả nhà sững sờ trước câu nói của chồng...
Tôi và chồng đều xét nghiệm. Nhưng hôm ấy trở ra, anh hỏi lại tôi một câu đau lòng...
Trước đêm ra tòa ly hôn nhìn thấy chồng bật đèn cả đêm để dán lại tờ đăng ký kết...
Nửa đêm nhớ chồng quá Hà trở dậy đi tìm thì thấy chồng đang ngồi trong phòng làm việc. Hà bước tới thì thấy chồng đang chăm chú làm gì đó, anh cẩn thận đưa tay miết từng mẩu giấy rồi dùng keo dán lại.
Đang đưa con đi chơi công viên chơi, bỗng người phụ nữ lạ tới xin vài sợi tóc của con...
Tôi nghe thế thì cực kì sốc nhưng chỉ nói có lẽ cô ấy nghĩ nhiều quá rồi, người với người giống nhau cũng là chuyện bình thường...