Năm đầu ăn Tết ở nhà chồng, mẹ nói một câu khiến tôi nhớ mãi
Giao thừa đến, cả nhà quây quần đón Tết, ai cũng cười nói rôm rả. Tôi cố gắng vui vẻ nhưng lòng nặng trĩu, đau đáu nhớ về bố mẹ. Không biết giao thừa bố mẹ có nhớ đứa con gái lấy chồng xa? Không biết lúc giao thừa mẹ có dỡ nồi bánh chưng Tết?
Tôi vội lánh đi vì sợ mẹ chồng nhìn thấy giọt nước mắt lăn trên má.
Đứng ở góc sân nhà chồng, nước mắt tôi cứ thế chảy dài. Lo mẹ chồng nhìn thấy con dâu năm mới khóc lóc, tôi cố gắng chặn dòng suy nghĩ. Tôi rủ chồng đi ra ngoài hái lộc sau giao thừa. Lúc ấy, tôi mới dám gọi điện về chúc Tết bố mẹ đẻ mà không kìm được nên cứ thế khóc.
Chồng không thông cảm còn mắng tôi đầu năm khóc mếu khiến tôi rất tủi thân. Tôi vốn luôn hi vọng anh có thể hiểu và thông cảm với phản ứng của vợ.
Sáng mùng 1 Tết, khách và họ hàng đến nhà rất đông. Tôi nhanh nhẹn giúp mẹ chồng mọi việc. Có tài nấu nướng nên mâm cỗ nào tôi chuẩn bị mẹ chồng cũng hài lòng. Hai mẹ con quây quần trong gian bếp rồi lại ra ngoài ngồi uống nước, ăn bánh kẹo, đi chúc Tết họ hàng. Mẹ biết con dâu buồn nên hay pha trò để tôi vui.
Sáng mùng 3, sau khi xong mọi thủ tục ở nhà chồng, tôi về quê ngoại ăn Tết. Mẹ tôi gói ghém nhiều quà biếu ông bà thông gia. Trước khi đi, mẹ không quên dặn: “Con về đó cho bố mẹ gửi lời hỏi thăm, chúc mừng năm mới tới ông bà thông gia.
Sang năm, các con nên về ăn Tết ở nhà ngoại để bố mẹ bớt buồn. Dù sao bố mẹ con cũng chỉ có mình con là con gái. Mỗi năm ăn Tết một nhà mới công bằng. Mẹ có con gái, mẹ hiểu lòng bố mẹ con. Năm sau chị con về đây ăn Tết rồi nên các con không phải lo nhé. Cứ sắp xếp như thế cho trọn vẹn hiếu đạo đôi bên”.
Nghe mẹ nói, tự nhiên tôi òa khóc, chạy lại ôm chầm lấy mẹ chồng. Mẹ đã nói hộ suy nghĩ của tôi. Đó là điều mà tôi luôn mong muốn nhưng không dám thốt ra vì sợ bị chồng mắng.
Kể từ đó, mỗi năm tôi ăn Tết một quê. Giao thừa nào tôi đi vắng, chị chồng cũng về ăn Tết cùng nên bố mẹ chồng cũng không thấy buồn. Bù lại, bố mẹ đẻ của tôi cảm thấy rất vui và trân trọng tình cảm mà ông bà thông gia dành cho các con.
Nhờ suy nghĩ của mẹ, gia đình đôi bên càng thêm gắn bó, tôi thêm kính yêu tôn trọng mẹ. Mỗi năm trước khi về nhà ngoại ăn Tết, tôi chu đáo sắm sửa mọi thứ để mẹ chồng không phải đi lại nhiều. Chồng tôi cũng vì vậy mà rất hài lòng, không còn suy nghĩ gia trưởng như trước đây.
Cho đến giờ, mỗi độ Tết về, tôi lại kể câu chuyện về người mẹ chồng tâm lý cho chị em nghe. Ai cũng tấm tắc khen tôi có người mẹ chồng tuyệt vời khiến chồng tôi tự hào lắm. Trong thâm tâm, tôi thực sự biết ơn vì mẹ luôn thấu hiểu tấm lòng của người làm con.
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định đến bảo thằng bé vào nhà thì nghe nó nói với cậu bạn hàng xóm:
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.