Mẹ dặn con gái: Đàn ông có chân nên sẽ rời đi bất cứ lúc nào, con không thể giữ họ cả đời
Lấy chồng rồi, con không thể ngăn được đôi chân của người đàn ông đó. Khi đã muốn rời đi thì có dùng cách gì đi chăng nữa, họ cũng sẽ không ở lại. Đàn ông là vậy, đôi chân của họ sẽ luôn chạy theo những điều mới mẻ, chứ chẳng thích ở yên một chỗ.
Vì vậy con đừng mong sẽ giữ được chồng ở bên cạnh mình dài lâu. Mà hãy chấp nhận một điều, đến một ngày nào đó, ai rồi cũng sẽ thay lòng. Điều mà con nên làm đó là phải biết yêu thương lấy mình.
Điều quan trọng nhất của phụ nữ chính là nghĩ đến mình đầu tiên rồi mới nghĩ cho người khác. Đó không phải là ích kỷ mà là cách đàn bà khôn ngoan có được hạnh phúc.
Lòng dạ đàn ông như chiếc kim dưới đáy biển, con không thể nào mò tìm được. Trước đây, con chỉ nhìn được bề ngoài rồi nhận định họ tốt hay xấu. Nhưng sống chung một thời gian rồi mới tỏ tường mọi việc, cuộc sống hôn nhân vốn không như con mơ mộng. Dù yêu nhau đến mấy, đến một ngày cả hai sẽ chán nhau đến chẳng muốn nhìn mặt.
Dù từng thề non hẹn biển, thời gian rồi cũng sẽ bào mòn tất cả. Hôn nhân là vậy, nếu không tập yêu thương chính mình, con mãi là kẻ thất bại thảm hại. Mãi dành những lắng lo cho người khác, con sẽ bị tổn thương.
Phụ nữ trong hôn nhân thường mắc những sai lầm giống nhau. Ai cũng thương chồng đến mức quên luôn bản thân mình. Cũng vì vậy mà khi phát hiện chồng phản bội, chẳng có người nào chịu được.
Họ khóc lóc, kể lể công sức của bản thân. Nhưng thực tế chẳng ai muốn nghe con khổ như thế nào đâu. Mà họ chỉ cười con ngốc nghếch, khờ dại.
Người ta thường bảo rằng khi chồng ngoại tình, đàn bà phải tự kiểm điểm bản thân xem đã làm gì sai. Nhưng tại sao phải tự kiểm điểm? Trong khi đó là lỗi của người đàn ông tệ bạc chứ không phải con.
Cuộc đời phụ nữ đừng sống vì ai cả. Con đừng nghĩ có thể giữ được chân đàn ông. Trước tiên con phải giữ sắc, giữ tiền trước đã. Khi đó, chồng con sẽ ngoan ngoãn ở bên chẳng cần con bận tâm tìm cách giữ.
Đang ngủ thì hồn bay phách lạc bởi cái tát trời giáng, tôi sửng sốt bật tỉnh và chết sững...
Cái tát trời giáng thẳng vào mặt đánh "bốp" khiến tôi hoa cả mắt. Càng sốc hơn là lý do vớ vẩn chẳng ra đầu ra đuôi của vợ tôi.
Nhìn cháu gái mới 10 tuổi hét lên thất thanh rồi đuổi theo chiếc ô tô sang trọng, tôi hoảng...
Con bé khóc lả đi sau khi chiếc xe đẹp đẽ ấy đi xa khuất tầm mắt. Tôi ôm cháu mà lòng đau như cắt. Giá như tôi đừng khó tính, có lẽ con bé không phải sống ở đây vì bố mẹ ly hôn.
Chồng phàn nàn về chuyện cô giúp việc ăn uống không điều độ bụng ngày càng to, tôi hốt hoảng...
Nghe chồng chê cô giúp việc bụng to như bà bầu làm tôi giật mình liếc mắt xuống bụng cô ấy. Thật không ngờ lại nhận ra một chuyện tày đình.
Về đến nhà, thấy mẹ quần áo rách tươm, ăn đồ thừa trong nồi, chồng không trách mà gọi tôi...
Tôi ám ảnh những đêm nằm ôm con mà suýt rơi con xuống đất vì quá mệt mỏi, bụng thì đói cồn cào nhưng không được ăn.