Điếng lặng trước câu chê bai của chồng, tôi "vùng dậy" không ngờ gặp rắc rối
Vì chăm sóc con nhỏ nên tôi đã xin nghỉ làm 1 năm nay. Con tôi sinh non, sức khỏe ốm yếu, dễ bị bệnh vặt. Cứ trái gió trở trời, thằng bé lại ốm đau, sốt bệnh. Chăm sóc con đã khổ sở, mệt mỏi, tiền bạc trong nhà cũng vơi dần đi sau những trận ốm của thằng bé.
Tôi ở nhà suốt ngày, một phần vì tiết kiệm, phần vì cũng không có thời gian nên không thể ra ngoài đi chơi hay chăm chút cho bản thân. Chồng tôi vốn đã coi thường vợ không kiếm ra tiền thì càng tỏ vẻ khó chịu vì vẻ bề ngoài luộm thuộm của tôi. Dù tôi đã giải thích nhiều lần, thậm chí nhờ bố mẹ, anh chị 2 bên phân tích để chồng hiểu nhưng anh ấy vẫn cho rằng tôi là người vợ quá lôi thôi. Chúng tôi tranh cãi thường xuyên vì những chuyện không đầu không đuôi như vậy.
Tháng trước, có 1 lần, con tôi bị sốt nên quấy khóc cả đêm. Tôi thức nguyên đêm chăm sóc con, còn chồng vẫn ngủ ngon lành chẳng biết gì. Đến sáng, tôi phờ phạc, mệt mỏi. Nhưng vừa bế con ra khỏi phòng, gặp chồng, anh đã nói 1 câu đắng chát: "Nhìn cô mà tôi chán tận mặt, không hiểu sao hồi đó tôi lại cưới cô nhỉ?". Tôi sững sờ, không sao tin nổi vào tai mình. Vợ thức đêm chăm con mà chồng lại nói câu chê bai phũ phàng đến vậy thì chứng minh anh đã không còn tình cảm hay sự chia sẻ với tôi nữa rồi.
Sau hôm đó, tôi quyết tâm thay đổi chính mình. Tôi không nấu ăn chờ chồng nữa mà dành thời gian để nghỉ ngơi, lấy lại sức khỏe. Tôi vứt hết những bộ đồ ngủ nhàu nhĩ, thay bằng những bộ đồ mới đẹp đẽ, đắt tiền. Dù ở nhà, tôi vẫn dưỡng da bằng các loại mỹ phẩm đắt tiền. Vì không có tiền nên tôi đã bán vàng cưới để đầu tư, thay đổi bản thân.
Chồng tôi bất ngờ lắm, không nghĩ tôi lại thay đổi nhiều đến thế. Anh ấy bắt đầu để ý đến tôi hơn. Tối qua, chồng hỏi tôi tiền ở đâu mà mua nhiều mĩ phẩm, quần áo đến thế? Tôi kể chuyện bán vàng cưới và còn tuyên bố là sau khi con cứng cáp hơn, tôi sẽ đi làm chứ không ở nhà ăn bám chồng nữa.
Không ngờ, nghe chuyện tôi bán vàng cưới, chồng giận dữ gọi điện cho mẹ tôi để mắng tôi. Anh ta còn nói sẽ không đưa tiền cho tôi giữ nữa vì sợ tôi tiêu xài phung phí. Bố mẹ tôi cũng trách móc tôi vì bán vàng cưới không đúng việc, làm chồng mất lòng tin thì sau này khó sống yên ổn. Tôi chẳng biết mình sai ở đâu nữa? Vàng cưới là của tôi mà, tôi chỉ muốn thay đổi bản thân để sống tốt hơn, để chồng không coi thường vợ nữa? Tại sao bây giờ, tôi lại thành kẻ tội đồ rồi?
Mẹ chồng lên chăm ở cữ, nàng dâu đưa cho cái giường xếp và cách xử lý của anh chồng...
Như người khác thì vợ tôi phải biết trân trọng mẹ, đằng này, cô ấy liên tục đòi hỏi và cáu kỉnh mỗi khi mẹ làm gì trái ý. Đợt này sinh con, ỷ mình mệt mỏi nên vợ tôi càng quá đáng. Mỗi lần tôi phân tích, cô ấy lại đòi ly hôn.
Trời mưa to bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh, mẹ đơn thân tưởng kẻ trộm nhưng vừa mở cửa...
Tôi nghĩ, một người phụ nữ như mình cũng xứng đáng gặp được người đàn ông tốt như vậy sao?
Thấy chồng lưu tên mình lạ lẫm trong danh bạ, vợ căm hận và 'phản công' bằng một kế hoạch...
Sau khi có tiền và được phẫu thuật, sức khoẻ mẹ chồng tôi đã ổn định. Bà còn cảm kích vì tôi đã đứng ra lo liệu tất cả, còn chồng bây giờ cũng đối xử khác hẳn với tôi. Vì thế mọi người ạ, muốn không bị chồng đánh giá thấp thì đừng bao giờ phụ thuộc vào anh ta.
Nửa đêm thư ký của chồng gọi đi 'họp gấp', vợ bám theo rồi âm thầm gọi một cuộc điện...
Lâu nay tôi vẫn đinh ninh thư ký của chồng mình là đàn ông. Hôm vừa rồi đến công ty, tôi phát hiện anh mới đổi thư ký được 2 tháng. Đã vậy, trông họ còn rất ăn ý với nhau. Ngay từ lúc ấy, tôi đã có linh cảm chẳng lành.