Chồng hào hứng đi viện chăm bố vợ, ngày ông ra viện, tôi mới biết tâm cơ phía sau của anh qua một tờ danh sách dài hơn sớ
Từ trước đến nay, tôi luôn tự hào khi nhắc đến chuyện ăn ở với bố mẹ chồng. Đi làm dâu 5 năm, chưa bao giờ tôi để bố mẹ chồng phàn nàn mình một câu nào. Thậm chí mỗi khi nhắc đến con dâu, mẹ chồng tôi lại nói: “Có lẽ kiếp trước tôi khéo tu nên kiếp này mới gặp được cô con dâu thảo hiền”.
Đáng lẽ khi tôi hết lòng với nhà chồng thì chồng tôi cũng phải biết sống. Nhưng trái lại, anh khiến tôi cảm thấy thất vọng hết lần này đến lần khác. Nhà tôi neo người, bố mẹ tôi chỉ sinh được hai chị em gái. Em tôi đi lấy chồng, kinh tế khó khăn nên bố mẹ không nhờ vả được nhiều. Còn tôi, mang tiếng là lấy chồng có tiền nhưng muốn cho bố mẹ thứ gì cũng phải dấm dúi.
Chồng tôi là trưởng phòng kinh doanh của một công ty tiếng tăm. Vậy mà không hiểu sao, đối với nhà vợ, anh lại so đo từng li từng tí. Ngày ấy khi tôi sinh con, mẹ tôi bị ốm nên không thể vào viện chăm sóc. Đáng lẽ chồng tôi phải thông cảm, vì đường xá xa xôi, mẹ tôi cũng tuổi già sức yếu. Nhưng chồng tôi vì chuyện này mà để bụng mấy năm nay. Mỗi lần nhà tôi có việc, anh lại nói ngày xưa bố mẹ tôi không nhiệt tình với con gái thì bây giờ anh thờ ơ cũng không thể trách được.
Nửa năm trước, nhà tôi lâm vào khủng hoảng kinh tế vì việc đầu tư làm ngoài của chồng gặp phải vấn đề. Chúng tôi vay mượn khắp nơi, thậm chí chồng tôi còn gọi về cho cả bố mẹ vợ, đòi bố tôi bán mảnh đất gần nhà để cho vay.
Bố mẹ tôi chỉ có mỗi mảnh đất để dành, tôi không muốn ông bà bán đi nên đã dặn bố từ chối. Nào ngờ chồng tôi lại để bụng, cho rằng nhà ngoại khó khăn, sợ mình không trả được tiền nên không bán đất.
Mấy hôm trước, bố tôi đổ bệnh. Suốt thời gian bố nằm viện, tôi phải nhờ chồng vào viện cùng ông vì đợt này công ty tôi quá bận rộn. Hôm qua bố tôi xuất viện, về đến nhà, ông còn gọi điện khen con rể vì chu đáo, tận tình.
Nhưng tôi chưa kịp truyền đạt lại, chồng đã giở trò. Tối qua chồng tôi về nhà và đưa ra một bảng danh sách liệt kê đủ các khoản chi phí chăm bố vợ. Đáng nói hơn, anh còn bắt phải trả tiền công cho những ngày chăm bố tôi trong viện.
Chồng tôi bảo anh làm vậy vì muốn rõ ràng và công bằng. Anh đã bỏ thời gian ra chăm sóc bố vợ thì ông bà cũng nên trả tiền cho tương xứng. Qúa sốc với chuyện này, tôi đã cãi nhau với chồng kịch liệt. Vậy là chồng tôi bỏ đi, còn nói tôi chỉ biết bênh bố mẹ.
Tôi thật không thể hiểu nổi, tại sao chồng lại hành xử như vậy. Tôi đã làm quá nhiều việc vì nhà chồng, lần này tôi nhất quyết không nhượng bộ. Để xem rốt cuộc giữa tiền và vợ, chồng tôi chọn điều gì.
Ngay đêm tân hôn, chồng tức giận rồi khóa cửa bắt vợ ngủ phòng khách, câu nói của mẹ chồng...
Câu nói đó chốt lại cảm giác của một ngày đầu tiên tôi về nhà chồng, ấm ức, chua chát và cô đơn
Khi chị hàng xóm nhờ trông con là chồng nhiệt tình thấy rõ, đến khi biết sự thật vợ mới...
Mỗi khi thấy nhà tôi mở cửa là chị ấy lại vô tư dẫn đứa con trai sang để gửi trông giúp.
Nghe tiếng gõ cửa, tôi ra mở cửa thì thấy cháu chồng ướt sũng, miệng xin được nhận nuôi
Thấy tôi chăm sóc từng chút, thằng bé đột nhiên hỏi tôi có thể làm mẹ của mình không? Câu nói non nớt ấy khiến tôi xót xa vô cùng.
Bố chồng bất ngờ gõ cửa nhà lúc nửa đêm, đề nghị tôi nuôi hộ con riêng của ông
Ông nói muốn có việc muốn bàn bạc với tôi, để ông vào nhà rồi sẽ nói rõ ràng. Khi nghe hết chuyện bố chồng nói, tôi kinh ngạc vô cùng.