Chẳng lẽ tôi phải sống cùng gia đình chị chồng đến hết đời?
Chị chồng tôi từng có nhà và một gia đình sung túc. Nhưng do anh chị làm ăn thất bại nên phải bán nhà đi trả nợ. Thương anh chị đang nợ nần mà phải thuê phòng trọ nên bố mẹ chồng tôi đã gọi về sống chung cho giảm chi phí.
Ngôi nhà vốn đã chật chội, có thêm 4 người về sống nữa càng bí bách hơn. Lúc trước chị em thỉnh thoảng gặp nhau còn vui vẻ, nay chạm mặt nhau mỗi ngày thấy căng thẳng vô cùng.
Bọn trẻ tranh giành đồ chơi đồ ăn của nhau và cáo kiện suốt ngày làm cho người lớn khó xử thậm chí còn nói với nhau những lời khó nghe. Nhiều lúc khó chịu trong người vô cùng nhưng tôi vẫn phải nhẫn nhịn hoặc chỉ dám phàn nàn nhỏ với chồng.
Tôi biết bản thân là dâu con, nói ra bất kỳ lời nào không hay về gia đình chị chồng cũng rước họa vào người. Thế nên, tôi luôn chọn im lặng và cố nở nụ cười để làm vừa lòng mọi người.
Mấy năm nay, công việc của anh chị ổn định, thu nhập mỗi tháng còn nhiều hơn của vợ chồng tôi, vậy mà chưa thấy anh chị có ý định chuyển ra ngoài sống.
Ngày hôm kia, trong lúc ăn cơm vui vẻ, mọi người bàn chuyện về bất động sản. Bất ngờ chị chồng đưa ra ý tưởng đập bỏ ngôi nhà cấp 4 của bố mẹ chồng, xây thành ngôi nhà 3 tầng. Chị nói là bố mẹ sẽ ở tầng dưới, gia đình tôi ở tầng 2 và anh chị sẽ ở trên cùng.
Chồng tôi rất hưởng ứng ý tưởng của chị gái và muốn triển khai càng sớm càng tốt. Tôi khó chịu lắm, muốn nói hết tất cả suy nghĩ ấm ức của mình bao lâu nay nhưng không muốn gia đình bất hòa nên lại phải im lặng.
Khi có hai vợ chồng, tôi không đồng ý với suy nghĩ của chị chồng. Tôi bảo nhà đông người khó sống, chị chồng là con gái, lập gia đình rồi phải theo nhà chồng. Mấy năm nay, tôi cố gắng nín nhịn để cho gia đình chồng yên ổn. Bây giờ tôi thật sự mệt mỏi, không thể chịu đựng được nữa.
Chồng khuyên tôi bớt suy nghĩ, coi chị chồng như chị gái ruột. Nhà này cũng là nhà của chị ấy, chúng tôi không có quyền đuổi chị ấy ra khỏi nhà. Nếu tôi mà gây chuyện, người ra khỏi nhà chắc chắn sẽ là gia đình tôi. Và cả nhà chồng sẽ có ánh mắt coi thường tôi.
Theo mọi người, tôi phải làm gì để chị chồng chịu rời đi mà gia đình không xảy ra mâu thuẫn đây?
Mẹ chồng bỗng ra thùng rác lục đồ, dâu trẻ buông lời nhiếc móc nhưng lại 'rụng rời' khi thấy...
Chẳng hiểu sao sau khi nghe xong, tôi lại cảm động đến bật khóc. Không ngờ vì chúng tôi, mẹ chồng lại làm quá nhiều việc đến vậy. Đến bây giờ tôi mới hiểu, trên đời này, chẳng có tấm lòng nào bằng cha mẹ dành cho con cái.
Con trai vừa mất nửa năm, con dâu đã mang bầu, mẹ chồng đuổi đi mà không biết đó là...
Giận thì rất giận, nhưng mẹ chồng tôi cũng đáng thương lắm. Bà là góa phụ, có mỗi người con trai, bây giờ lại lìa đời sớm như vậy. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi có nên cho bà nhận cháu hay không?
Làm chính thất vẫn bị đánh ghen, vợ trẻ nín nhịn cho qua rồi đợi thời cơ chín muồi mới...
Ngay giờ phút này, tôi cảm thẫy rất thanh thản. Cuối cùng thì sau bao ngày tháng nhẫn nhịn chịu đựng, tôi đã có thể bắt chồng phải trả món nợ này rồi.
Mẹ chồng vung tiền cho 30 triệu mua điện thoại mới, dâu trẻ hí hửng đi mua để rồi lãnh...
Em không ngờ mẹ chồng của mình lại đáng sợ như vậy, bây giờ em đã về nhà mẹ đẻ rồi. Chuyện này cũng chưa biết nên giải quyết thế nào, các chị cho em lời khuyên với ạ.