Quá khứ sai lầm khi trao thân cho người không xứng đáng
Cấp III, lớp 11 tôi nhận lời yêu một chàng trai trên một lớp, ngỡ tình yêu tuổi học trò sẽ để lại cho tôi nhiều kỷ niệm đẹp đẽ thế nhưng đời không như là mơ. Anh ta yêu tôi được vài tháng đã bắt đầu đòi hỏi "chuyện ấy" để chứng minh rằng chúng tôi yêu nhau là thật lòng, anh hứa hẹn sẽ yêu tôi thật nhiều và chịu trách nhiệm với cuộc đời của tôi dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Tối hôm ấy, sinh nhật bạn học cùng lớp về anh hẹn đón tôi trên con xe SH và thủ thỉ đưa tôi vào nhà nghỉ... Ban đầu tôi không đồng ý, sau anh ta nài nỉ, quay ra giận dỗi nhưng vì mối tình đầu nên tôi tin và yêu hết mình. Tôi ngu ngốc khi tin vào những lời hứa của anh ta, không ngần ngại trao thân.
Chỉ vài tháng sau dần dần anh ta lạnh nhạt với tôi và tỏ thái độ không hài lòng bất cứ chuyện gì tôi làm. Đến trường anh ta tránh tôi và không muốn gặp gỡ... tôi tìm gặp và hỏi lý do vì sao thì anh ta phũ phàng nói rằng: "Tôi chán cô rồi, tôi có người khác... cô đi đi, tôi đến với cô chỉ là vui chơi, không hứng thú nữa thì tôi bỏ"...
Tôi bị sốc tinh thần, trái tim đau như ngàn mảnh gương vỡ vụn khía vào với mối tình đầu đầy sự giả dối... Lời nói cay đắng ấy khiến tôi mãi không thể quên và nhận ra mình đã trao "trinh tiết" lầm người... Mọi chuyện một mình cố gắng chống trọi để qua đi, tập trung cao độ vào việc học tập và hứa sẽ không dễ dàng vướng mắc vào chuyện tình cảm vớ vẩn nữa. Thế nhưng mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đó...
Tình già “rũ bỏ” không thương tiếc
Khi đỗ Đại học Thương Mại Hà Nội, bước sang năm thứ hai tôi lại vướng phải tình già, tưởng rằng mình có một tình yêu đích thực. Mối nhân duyên vô tình như định mệnh lại một lần khiến tôi chấp nhận yêu người lớn hơn 20
tuổi. Nghĩ rằng mình sẽ được yêu thương và nuông chiều hơn. Tất cả mọi chuyện tôi không dấu anh ta bất cứ điều gì bởi từ khi tán tỉnh tôi anh ta quá đỗi tình cảm và dành cho tôi nhiều bất ngờ, hàng tháng chu cấp tiền cho tôi tiêu xài, thuê trọ và chưa kể tiền mua đồ tặng tôi...
Anh tâm sự anh yêu tôi vì tôi có tuổi trẻ, điều quý giá nhất của tuổi trẻ chính là sự hồn nhiên, ngây thơ. Anh bảo tôi sau này cũng đừng trở nên tinh ranh xảo quyệt mà tính kế với anh như mấy mụ gái già, cứ ngoan mãi như đứa trẻ là anh không dứt ra được, rồi dần dần anh sẽ nghĩ cách bỏ vợ để đường đường chính chính lấy tôi.
Tôi đối với anh không hiểu sao luôn rất tin tưởng. Có lẽ bởi vì anh luôn giữ lời, chưa từng lừa tôi đến một lần, anh bảo làm gì nhất định sẽ làm nấy, không bao giờ nói hai lời. Chỉ có đúng chuyện ly dị vợ là anh chưa làm được thôi.
Tôi cũng hiểu ly hôn là một chuyện phức tạp, nhất là với người có nhiều tài sản như anh nên tôi không thúc giục, cứ ngoan ngoãn ở chốn phòng nhì chờ đợi anh.
Thế nhưng anh lại muốn ruồng bỏ tôi, vì mới đây anh phát hiện trước khi đến với anh, tôi từng yêu một người, đã có quan hệ tình dục với người đó (như tôi đã kể)..
Tình cảm khi ấy của tôi là một sai lầm, tôi cũng đã rất dằn vặt bản thân vì trót trao gửi sai người. Tôi nói với anh đó là chuyện khiến tôi hối hận nhất, nhưng anh không thông cảm, còn dằn vặt tôi. Nhiều lúc uống say anh bảo không thể chịu được khi nghĩ đến cảnh tôi ngây thơ tươi trẻ của anh mà lại có lúc trên giường với thằng khác.
Rồi dần dần anh ít đến chỗ tôi, chắc là do anh giận tôi, mặc cho tôi khóc vì anh rất nhiều....Thời gian trôi đi, ngày này, tháng khác.... vẫn không tin tức không hỏi han có lẽ cuộc tình của tôi đã chấm dứt ở đây? Có phải chúng tôi kết thúc thật rồi không? Có lẽ từ nay về sau tôi không còn dám tin vào tình yêu nữa...