Cũng từng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Nhưng rồi thật khó có thể tin được rằng người phụ nữ của anh lại có thể ngoại tình. Cô ấy không còn yêu thương anh nữa mà ngoại tình với một người đàn ông khác. Trên đời này chữ ngờ khó lường trước lắm. Cũng giống như chuyện của anh, khi mà anh chưa bao giờ nghĩ rằng vợ mình sẽ ngoại tình.
Anh với vợ kết hôn được gần 6 năm nay, có với nhau 1 cậu con trai kháu khỉnh đã hơn 4 tuổi. Cuộc sống vợ chồng không có gì phải bàn cãi vì cả anh và vợ đều có kinh tế ổn định. Kết hôn về nhà thì do bố mẹ hai bên góp vào mua cho nên chỉ việc kiến tiềm nuôi con và bản thân nên cũng có chút dư dả vì không phải đi thuê nhà.
Mỗi ngày hai vợ chồng đều đi làm sớm con thì gửi nhà trẻ. Dạo gần đây không hiểu có chuyện gì vợ anh thường xuyên đi chùa. Thật ra anh không phải người mê tín gì. Nhưng chuyện vợ nói đi chùa cũng tốt. Anh thấy việc đó nó giống như tích tâm đức nên ủng hộ vợ đi vì cô ấy cũng chỉ đi ngày 1 và rằm thôi.
Tuy nhiên vợ anh khá lạ, mỗi lần như thế về vợ anh thường xuyên mệt và mặt mày khá mệt mỏi. Có lần thì thấy vợ vui vẻ hẳn lên. Nhìn tâm trạng vợ thay đổi thất thường anh cũng không đoán được. Chỉ có điều vợ anh ít gần gũi anh hơn trước.
Hôm đó anh vẫn nhớ vợ đi chùa vào ngày mùng 1. Vợ về đến nhà mặt mày rũ rượi lắm. Nhìn vợ anh tưởng vợ trúng gió sốt nên mới hỏi:
- Em ốm đấy à vợ? Không sao chứ?
- Em không sao.
- Chắc trời trở lạnh em bị cảm rồi. Ở nhà nhé để anh đi mua thuốc.
- Dạ.
Vợ anh trả lời bằng giọng mệt mỏi. Anh nhìn vợ thương quá chạy đi mua thuốc luôn. Anh tưởng mình thương yêu vợ như thế rồi thì sẽ không có ngày cô ấy phản bội mình đâu. Ấy thế mà thật không thể nào chấp nhận được rằng vợ anh lại đang làm cái chuyện tày đình đó. Cô đang ưỡn ẹo cơ thể của mình trên giường rồi nói bằng cái giọng nũng nịu:
- Em đã bảo anh nhẹ nhàng thôi mà cứ hùng hục ý.
- Thấy chưa giờ mặt mày em tái mét vì mệt mà chồng em tưởng em bị ốm lão ta vội vã chạy đi mua thuốc kia kìa.
- Lần sau cấm đấy nhé, lúc nào cũng rủ em ăn trái cấm vào ngày cấm thôi. – anh tiến vào, vợ không hề hay biết cho đến khi anh quát lớn:
- Em, em dám làm thế sau lưng tôi sao? – vợ anh vội vã đánh rơi cả điện thoại hấp tấp nói:
- Em, không phải như anh nghĩ đâu.
- Không phải, thế ý của em là tôi nghe nhầm sao? Tôi đã yêu thương em, đối xử với em tốt như thế mà em còn chưa thấy hài lòng sao?
- Em sai rồi, anh ơi tha thứ cho em lần này được không?
- Đừng xin lỗi, đừng có xin tôi tha thứ lần này để lần sau em lại tiếp tục làm cái điều đó sau lưng tôi.
- Không đâu, em hứa đấy, em xin anh.
- Tôi không còn tin em nữa đâu, đừng có hứa với tôi vào lúc này. Mọi thứ đều đã quá xa rồi, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho người phụ nữ đã phản bội mình đâu. Chuẩn bị đồ đạc ra khỏi nhà này đi. Tôi sẽ gửi đơn ly hôn vào sáng mai.
- Anh ơi, anh cho em 1 cơ hội nữa đi.
Anh hất tay vợ ra khỏi người mình ra khỏi phòng. Ném túi thuốc vừa mua về lên giường, anh hối hận quá. Yêu thương cho nhiều để rồi đổi lại kết quả thế này đây. Biết đến bao giờ anh mới quên được chuyện vợ mình phản bội mình để bắt đầu một cuộc hôn nhân mới khi mà lòng tin với phụ nữ của anh giờ đã là con số 0 tròn trĩnh rồi. Anh nên làm gì đây? Có phải anh làm thế là đúng?