Lúc trước Tùng vốn định đi xem mắt để tìm vợ. Anh cho rằng chỉ có như vậy mới tìm được mẫu người thích hợp của mình. Đại khái yêu cầu của Tùng với đối tượng kết hôn là trước tiên phải hiếu thuận, sau đó là xinh đẹp, nhân phẩm tốt, tính cách tốt, còn phải có suy nghĩ tiến bộ. Kỳ thật những yêu cầu này đối với Tùng mà nói không tính là cao. Tùng cảm thấy trước khi yêu đương, đầu tiên phải hiểu rõ đối phương, xem bản tính của cô ấy thế nào, có phù hợp với quan điểm sống của mình không… nếu không thì dù gặp gỡ nói chuyện cũng vô ích.
Nhưng sau đó, Tùng xem mắt nhiều lần mà không tìm được người thích hợp. Những cô gái anh cảm thấy thích thì sau một thời gian ngắn hẹn hò, đều không có cảm giác với anh. Tùng không biết nguyên nhân là gì, đôi lúc anh nghĩ phải chăng là do yêu cầu của mình quá cao?
Cho đến khi trong một bữa tiệc bạn bè, Tùng lần đầu gặp vợ cũ đã ngay lập tức bị hấp dẫn. Trong rất nhiều phụ nữ của ngày hôm ấy, trong mắt Tùng chỉ có duy nhất cô ấy. Quan sát trong suốt bữa tiệc, Tùng nhận thấy cô ấy là người quảng giao, vui vẻ, giỏi nói chuyện và rất có khí chất. Hôm đó, người chủ động đến trò chuyện với anh chính là cô ấy. Nói thật, anh gần như đã bị mê hoặc, cho tới khi biết cô ấy không phải là người địa phương và chỉ có bằng Tốt nghiệp trung học. Tùng quyết định từ bỏ, bởi anh cảm thấy điều kiện nhà cô ấy và nhà anh khá chênh lệch. Nhưng đêm đó, sau khi về nhà, đầu óc Tùng cứ quẩn quanh hình ảnh của người kia. Có lẽ điều này là thật, rằng khi ta thực sự gặp được tình yêu đích thực, những tiêu chuẩn ta vốn “đo ni đóng giày” trước đó bỗng trở nên vô nghĩa. Cho nên sau đó Tùng quyết tâm theo đuổi đối phương, cô ấy cũng đồng ý.
Nói về điều kiện gia đình Tùng, tuy không tính là đại phú đại quý nhưng cũng gọi là khá giả. Bố mẹ Tùng mở một công ty nhỏ, bản thân Tùng thì làm việc trong doanh nghiệp nhà nước. Nhà cửa và xe đã chờ sắn, chỉ cần Tùng kết hôn là trao tay ngay, thế nhưng bố mẹ anh lại không thích đối tượng của con trai lắm. Trước tiên là bởi cô ấy gốc gác nông thôn, cảm thấy nếu kết hôn với nhà Tùng là hơi trèo cao, hơn nữa trình độ học vấn lại không cao. Lúc đó Tùng cố gắng biểu đạt tâm tình của mình để bố mẹ hiểu, anh nói cô là tình yêu đích thực của anh.
Không còn cách nào, bố mẹ Tùng cũng không muốn ngăn cản hạnh phúc của con trai nên đồng ý cho hai người kết hôn. Tuy nhiên, ông bà đưa ra một yêu cầu là sau kết hôn, Tùng phải giao thẻ lương cho mẹ anh quản lý. Bà sợ vợ Tùng sẽ mang hết tiền của Tùng đem cho nhà đẻ. Nói thật, Tùng là người không nhạy cảm lắm với tiền, cũng không có khái niệm gì kinh khủng nên cảm thấy chỉ cần được cưới cô ấy, tiền giao cho mẹ cũng không sao.
Bởi vậy mà một lần nọ, mẹ vợ tổ chức sinh nhật, Tùng chỉ có 500 nghìn biếu bà. Trong lòng anh nghĩ, dù sao nhà vợ còn có em vợ, nếu nói đến chuyện phải hiếu thuận thì vẫn chưa đến lượt Tùng. Kết cục là sau đó khi con Tùng ra đời, mẹ anh cho 10 triệu, trong khi mẹ vợ chỉ cho 500 nghìn. Lúc đó Tùng nghe thấy mẹ mình lén cười nhạo mẹ vợ, còn nói mẹ vợ quá keo kiệt.
Một ngày nọ, em vợ nói muốn lên thành phố kế tìm việc làm. Tùng không muốn cậu ta tới nhà, rốt cuộc bị vợ anh nói làm như vậy là không giúp nhà mẹ đẻ cô ấy, còn lôi chuyện lễ tết rất ít mua quà tặng bố mẹ vợ ra nói. Tùng thì lại nghĩ, sau kết hôn, anh lo toan tốt cho gia đình nhỏ của mình đã đủ rồi, sao còn phải quản những người khác nữa?
Một chuyện khác khiến Tùng đau đầu là vợ anh sinh con gái, trong khi mẹ anh chỉ thích có cháu trai. Lúc con gái được 1 tuổi, bà đã lại yêu cầu con dâu sinh con thứ 2. Trên thực tế, ngay cả Tùng cũng cảm thấy không thoải mái với chuyện này. Anh cảm thấy ngay lập tức sinh con thì có chút vội vàng, anh chưa muốn sinh con thứ 2 sớm như vậy. Cho nên khoảng thời gian đó, Tùng thường xuyên cãi nhau với mẹ anh. Có thể là giận chuyện này, lẫy sang chuyện khác, bà đột nhiên đem chuyện hàng tháng Tùng chỉ cho bố mẹ đẻ 4 triệu phí sinh hoạt ra nói, cho đó là ít và muốn nhiều hơn.
Sau đó mẹ Tùng còn bảo Tùng ly hôn vợ, nói anh bây giờ dù 40 tuổi, cũng vẫn có khả năng tìm được vợ trẻ hơn 20 tuổi. Thế nào mà Tùng lại bị mẹ anh làm cho lung lay, cuối cùng quyết định ly hôn vợ. Không ngờ cô ấy tự nguyện đồng ý, còn muốn quyền nuôi con. Tùng hứa mỗi tháng sẽ cho hai mẹ con họ 5 triệu tiền cấp dưỡng.
Nhưng không nghĩ tới, sau ly hôn với vợ cũ, Tùng đi xem mắt nhiều lần nhưng không ai thực sự đối xử với anh chân thành, coi trọng. Trong khi đó, vợ cũ dăm bữa nửa tháng lại hỏi vay tiền một lần. Tùng tự hỏi chẳng lẽ 5 triệu cấp dưỡng hàng tháng anh cho mẹ con cô ấy còn chưa đủ. Ăn tiêu như vậy chẳng phải là hơi hoang phí sao? Cho tới một lần, con gái đột nhiên nói bâng quơ với Tùng: “Bà ngoại mỗi ngày đều nằm trên giường không nhúc nhích, mẹ phải đút cơm cho bà ăn”. Nghe xong, Tùng bối rối, về sau mới biết mẹ vợ cũ đột nhiên lâm trọng bệnh. Để chữa bệnh cho mẹ, vợ cũ đang phải gom góp tiền khắp nơi. Sau khi biết chuyện, Tùng ngay lập tức chuyển cho cô ấy 500 triệu, nói cứu người là quan trọng, hãy tạm gác sang một bên chuyện quá khứ.
Xét mối quan hệ vợ chồng của Tùng trước đây, nguyên nhân khiến họ ly hôn thực ra không quá nghiêm trọng. Sau kết hôn, Tùng chưa tìm được người mới, mà vợ cũ cũng chưa có ai. Khi biết tin mẹ vợ gặp chuyện, Tùng vẫn rất thương bà. Điều này có lẽ cũng xuất phát từ tình cảm dành cho vợ cũ. Hy vọng sau lần này, vợ cũ sẽ có cái nhìn thiện cảm về Tùng, cho anh cơ hội được sửa sai. Cả hai có thể xem xét khả năng tái hợp nếu được.