Sau thành công của bộ phim "Thất Sơn Tâm Linh" với vai thầy Huỳnh, nam diễn viên Quang Tuấn được nhiều người săn đón hơn. Với diễn xuất cực "đỉnh" của mình, hình ảnh của anh đã làm dậy sóng khắp mạng xã hội.
Mới đây, trong một buổi trò chuyện, diễn viên Quang Tuấn đã có những chia sẻ về câu chuyện xung quanh bộ phim cũng như hậu trường "Thất Sơn Tâm Linh". Anh cùng ekip đã có mặt tại miền Tây hơn 1 tháng trời để thực hiện bộ phim này.
Chào Quang Tuấn, nhận vai thầy Huỳnh, nhân vật thủ ác có thật ngoài đời. Với anh, từ khi nhận vai đến lúc nhập vai có những giai đoạn nào khó khăn hay ám ảnh nhất?
Khi được mời vào phim và biết đây là câu chuyện có thật xảy ra ở Đồng Tháp vào năm 1997, tôi rất lo và áp lực dù biết đây là vai diễn hay. Để hoá thân vào nhân vật thầy Huỳnh, tôi phải học nhiều thứ. Nhân vật lừa gạt giỏi nhờ ảo thuật nên tôi phải học ảo thuật. Trong phim có cảnh tôi mổ cho Sỏi hay lấy hạt trong mắt người khác, tôi phải học ảo thuật rất nhiều. Tôi muốn tự làm mọi thứ để trông thật, nên không dùng kỹ xảo cho mấy phân đoạn đó.
Bên cạnh đó, tôi cũng phải học ngôn ngữ của những người câm. Tôi phải học xăm mình bằng gai bưởi để vẽ bùa lên người khác. Tôi phải học huấn luyện quạ, chơi với quạ...
Từ khi nhận kịch bản đến lúc quay chỉ trong vòng 2 tháng, tôi phải nhồi nhét mọi thứ vào đầu. Lúc đó tôi cảm thấy rất lo lắng nhưng may mắn, tôi là người đam mê những điều đó. Tôi hay xem về chim chóc, các chương trình về thế giới động vật, xăm nghệ thuật nên cũng biết và hiểu được đặt tính của loài chim, khi nào ánh mắt nó hoang mang, lo lắng, bất an, hay khi nào có thể chơi cùng nó được… Nhờ đó, tôi tiếp thu khá nhanh. Trong thời gian đi học tôi tập trước với đạo diễn những phân đoạn khó, nhân vật ngấm vào tôi từ lúc nào không biết.
Trong phim tôi có rất nhiều tâm lý, lúc đầu rất khó, khi ra quay có nhiều cảnh tôi diễn không ra, đạo diễn nói: “Anh không tin em, em phải diễn bằng trái tim Tuấn ơi, phim ảnh phải đời, phải có cảm xúc thật". Ban đầu, tôi thật sự rất áp lực, tôi về suy nghĩ làm sao tất cả mọi tâm lý đều phải thật, những cảnh quay như thế nào phải diễn đạt ánh mắt ra sao.
Trước khi quay cảnh giết người hay đào đất, tôi phải chạy bộ tại chỗ hoặc hít đất, Khi làm vậy tôi mệt thật sự, thở mới thật. Nếu không mệt, hơi thở sẽ khác hẳn, dẫn đến cảm giác rất giả. Lúc đó tôi chỉ cần thổi hồn nhân vật vào, nhịp thở, nhịp tim, mồ hôi đều là thật vì trong phim, toàn bộ diễn viên đều không hóa trang hay trang điểm. Đây là bộ phim rất khó, khi phim ra mắt tôi được mọi người khen nên cảm thấy rất vui.
Anh có bị ám ảnh như những diễn viên khác, không thoát được vai không?
Nếu nói thoát vai có vẻ hơi quá, vì tôi ăn ngủ và sống với nhân vật từ lúc bấm máy, khoảng gần 5 tháng. Sau một thời gian về nhà, qua 2 đến 3 tháng, mỗi lần nhìn vợ, vợ tôi bảo: “Anh ơi, anh đừng nhìn em bằng ánh mắt đó được không, ghê quá". Lúc đó tôi nghĩ trong đầu bình thường mà, có gì mà ghê, vợ bảo tôi nhìn vào gương xem, nhìn vào gương tôi vẫn thấy bình thường nhưng vợ nằng nặc bảo: “Không, ánh mắt anh ghê lắm, sắc lẹm à". Ngay cả 3 tháng sau quay lại Galaxy, trước khi phim ra mắt, tôi diễn lại cảnh siết cổ, bé Hoàng Yến vai Sỏi cũng phải thốt lên: “Ủa anh Tuấn ơi, anh chưa thoát vai hả, anh diễn làm em nhớ lại liền". Tôi nghĩ vì ăn ngủ với nó lâu quá nên vẫn còn man mác, nói thoát vai hay không cũng không hẳn.
Những diễn viên quay chung với anh đều nói gặp những vấn đề về tâm linh. Cá nhân anh là một nhân vật chính xuyên suốt bộ phim, đến vùng đất linh thiêng, nỗi ám ảnh hay tâm lý anh có từng trải qua những điều đó không?
Tôi là người tin về tâm linh nhưng không tin về những chuyện bị quấy phá. Tôi nghĩ nếu ai chọc phá gì họ, họ sẽ chọc phá lại thôi. Mỗi lần xuống quay, tôi có cầu xin trước, đi đến địa điểm nào tôi cũng xin, tôi nói: “Con chỉ xuống đây con quay phim, con diễn vì cuộc sống mưu sinh thôi, con không có ý mạo phạm gì hết. Nếu con làm gì có lỗi hãy bỏ qua cho con, hãy giúp đoàn phim con quay suôn sẻ. Con cảm ơn nhiều". Từ đó tôi không có cảm giác bị gì cả.
Sau khi trở về, mọi người nói họ từng trải, từng gặp một điều gì đó bí ẩn, tôi cảm thấy hoang mang vì tôi chẳng bị gì. Mọi người hỏi tôi có thấy lạ không khi tôi vừa vào vai, vừa gọi Sỏi chắc chắn có chuyện xảy ra. Bây giờ đúc kết lại tôi mới nhận ra đúng vậy, mỗi khi tôi vào vai và gọi Sỏi, đoàn sẽ có cái gì đó xảy ra. Lúc kêu Sỏi, gió thổi bay nóc, lúc kêu Sỏi, lửa cháy nóc thuyền… Nhiều sự trùng hợp như vậy, ngay cả khi tôi bước ra ngoài quay, trời mưa, bước vào nhà trời lại nắng, mười mấy lần như vậy. Ban đầu tôi nghĩ đó là sự trùng hợp nhưng sau này nghĩ lại cũng thấy rùng rợn.
Anh có cảm thấy 2 năm trở lại đây, thời của anh đến hay không?
Chuyện này tôi tin vào Tổ nghiệp hơn. Ngay cả quan điểm sống của tôi cũng vậy. Tôi mong mọi việc đến tự nhiên và không muốn chia sẻ về tôi quá nhiều. Tôi nghĩ nếu được lựa chọn làm nghề, tôi sẽ chọn được đạo diễn và đồng nghiệp đánh giá cao, vì đây là nghề nghiệp của tôi. Nếu được đạo diễn và nhà sản xuất đánh giá cao, tôi sẽ có công ăn việc làm.
Tôi từng đạt giải rất nhiều nhưng chưa từng chia sẻ với báo chí. Chỉ cần 2 giải vàng sẽ được nghệ sĩ ưu tú. Tôi đã được 5 huy chương, 2 Cánh Diều Vàng và 3 giải biên kịch, thậm chí tôi còn được hội đồng nghệ thuật tặng thêm huy chương nam diễn viên xuất sắc nhất, tôi cũng không khoe ra. Mọi người trong nghề đều biết và họ hiểu nên tôi không chia sẻ với quý vị khán giả cũng như báo chí. Tôi hy vọng mình có thể sống với nghề, với niềm đam mê, diễn được nhiều loại vai và được mọi người công nhận đã vui rồi.
Vợ anh là ca sĩ nổi tiếng, nhưng sau kết hôn với anh có vẻ sự nghiệp lắng xuống. Dường như cả hai vợ chồng đều có chung quan điểm làm nghề không cần quá sôi nổi?
May mắn hai vợ chồng tôi đều có quan điểm tương đồng. Vợ lùi lại về sau, đó là sự hy sinh, không phải sợ cuộc sống xô bồ của showbiz. Trong showbiz mọi người đều có quyền lựa chọn, không trách ai được, mỗi người đều có quyền lựa chọn cách mình sống. Tôi không đánh giá ai, vợ tôi lui về là sự hy sinh, muốn lo cho chồng, con. Vợ tôi hiểu vấn đề nếu sau này cả hai cùng đi làm việc hết, ai sẽ là người lo cho con cái. Vợ tạm thời chọn phương án lùi lại, tôi chia sẻ luôn hiện nay vợ tôi đã mang thai. Nếu vợ tôi quay lại, tôi vẫn chấp nhận, miễn sao vợ tôi vui vẻ, ai cũng có cuộc sống riêng.
Việc vợ anh chịu lùi về sau, hy sinh cho anh như vậy, bản thân anh cảm thấy tự tin một mình có thể lo được kinh tế cho vợ, đặc biệt cho em bé sắp tới?
Tôi cảm thấy rất tự tin. Trước khi có em bé, tôi và vợ cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần, kinh tế, kiến thức để sau này chăm sóc con. Vợ chồng tôi khi về với nhau không ai ép phải làm nghệ thuật, không ai buộc ai lùi lại phía sau. Bản thân chúng tôi tự cảm thấy thời điểm nào là tốt cho đối phương, nên vợ tôi nhún nhường đúng nghĩa vợ chồng xây dựng hạnh phúc gia đình. Cả hai biết khi nào tiến, khi nào lùi, để có thể là hậu phương vững chắc cho người kia tiến lên. Không ai có thể giúp đỡ đối phương bằng người thân bên cạnh vì người thân là người tin tưởng nhất, an toàn nhất. Vợ tôi chấp nhận và tự nguyện lùi về phía sau vì gia đình.
Trước đây, dù 12 năm làm việc nhưng tôi quán xuyến hết, không có sự hỗ trợ về truyền thông hay của những người thân bên cạnh để tập, khuyên tôi nên thế nào. Dù sao vợ tôi cũng từng làm nghề nên biết những điều đó để có thể góp ý được cho tôi. Hai cái đầu vẫn tốt hơn 1 cái đầu.
Bản thân anh cảm thấy sự thay đổi của anh từ khi lập gia đình, đặt biệt sắp có em bé là gì
Sau khi lập gia đình tôi đã thay đổi rất nhiều. Hồi xưa khi đi chơi với bạn bè, tôi toàn mặc quần ngắn. Khi có vợ, vợ tôi tư vấn tôi mặc đồ chỉn chu vì dù sao cũng là nghệ sĩ, mặc đẹp nghĩa là đang tôn trọng khán giả. Vợ nói đúng nên tôi nghe. Khi nghe tin vợ có thai, tôi cố gắng hơn, nhận show và cởi mở hơn với mọi người. Trả lời báo chí ở đây cũng là sự thay đổi của tôi hơn rồi, trước đây tôi rất ngại trả lời báo chí.
Cảm ơn Quang Tuấn về buổi trò chuyện này!