Câu chuyện thứ nhất: Cô gái lái chiếc xe BMW
Một cô gái ăn mặc thời thượng lái một chiếc xe BMW 735 đi ngang qua một bãi sửa xe đạp thì đụng ngã một chiếc xe đạp đang chờ sửa. Cô gái vội thắng xe lại, yêu cầu thợ sửa xe bồi thường thiệt hại cho cô, đồng thời chửi mắng thậm tệ người thợ sửa xe. Cô ấy nói là do chiếc xe đạp đã quẹt vào chiếc xe BMW 735 của cô. Lúc đầu, người thợ sửa xe cũng ra sức tranh cãi, nói rõ ràng là cô ta lái xe đụng ngã đồ đạc trong địa phận của mình, và cô ta phải gánh chịu tránh nhiệm.
Nhưng cô gái đâu chịu bỏ qua, thế là liền tiến đến xô đẩy người thợ sửa xe. Người thợ sửa xe giơ tay cản lại, không ngờ đã vô ý làm bẩn quần áo của cô. Phát sinh sự cố bất ngờ này, cô gái càng là không chịu bỏ qua. Cô ấy bèn lớn tiếng nói, chuyện của chiếc xe tạm thời không tính, đòi người sửa xe phải trả 3.000 tệ bồi thường cho chiếc áo của mình trước đã.
Sự tình đến mức này, có rất nhiều người vây lại xem, cũng có người qua đường ra mặt hòa giải. Người thợ sửa xe cũng nén giận xin lỗi cô gái, hơn nữa tỏ ý bằng lòng giặt sạch bộ áo cho cô ấy. Nhưng cô gái vẫn không chịu, lại tiếp tục chửi mắng người thợ sửa xe và những người qua đường ra mặt hòa giải, đồng thời móc ra chiếc điện thoại gọi cứu viện.
Người mà cô gái gọi chính là bố mẹ của cô, cả nhà 3 người họ sống ở khu nhà cao cấp ở đối diện. Sau khi bố cô đến nơi, vốn chưa tìm hiểu đầu đuôi nguyên do sự tình, đã tức giận nhặt ngay chiếc bơm ở trên mặt đất đánh mạnh vào đầu của người thợ sửa xe. Ngay lập tức, đầu của người thợ sửa xe máu chảy đầm đìa.
Những người đứng ngoài chứng kiến sự việc này thì thấy không thể nhịn tiếp được nữa, bắt đầu lên tiếng chỉ trích hành vi của ông bố này, còn có mấy người bước đến khuyên can. Nhưng ông bố kia lại lớn tiếng quát tháo, nếu như có ai dám đến gần thì sẽ đánh cả người đó. Lúc này, ông ta lại tiếp tục dùng chân đá mạnh vào phần bụng của người thợ sửa xe, mẹ của cô thì đứng ở bên cạnh lớn mồm lớn tiếng mắng chửi những người qua đường đang lên tiếng bảo vệ người thợ sửa xe. Còn cô con gái thì chỉ việc ngồi ở trong chiếc xe BMW, mở máy điều hòa, dương dương đắc ý xem màn náo nhiệt này.
Mấy phút sau, bố mẹ của cô gái đánh mệt rồi, mắng mệt rồi. Ông bố nói với người thợ sửa xe rằng: “Trong vòng 15 phút, ông đây nếu như không nhìn thấy 3.000 tệ, thì từ nay về sau nhà mi đừng có lăn lộn ở đây nữa, cái mạng quèn của nhà mi đáng bao nhiêu tiền, cút cho ông đây nhìn thấy mà chướng mắt …”.
Khoảng 10 phút sau, người thợ sửa xe quay trở lại chỗ cũ, đến trước mặt ông bố của cô gái thời thượng. Ông bố đó cười khẩy một tiếng, bèn chìa tay bước lên trên. Chính ngay lúc này, người thợ sửa xe rút mạnh tay phải từ trong ngực ra, thứ mà ông cầm trong tay vốn không phải là một xấp tiền, mà là một con dao sắc nhọn sáng bóng, ông lấy thế nhanh như chớp đâm vào phần tim của đối phương, sau đó lại bồi thêm hai nhát ở cùng một chỗ, ông bố đó còn chưa kịp kêu lên một tiếng đã ngã lăn xuống đất.
Tiếp đó, người thợ sửa xe lao đến trước mặt mẹ của cô gái, trong nháy mắt đâm liền ba nhát. Người thợ sửa xe giết người mù quáng cũng không bỏ qua cho cô gái thời thượng đang chết lặng bên trong chiếc xe BMW. Ông lôi cô ra khỏi xe giống như xách gà con, sau khi đâm liên tiếp mấy nhát, liền quẳng xác cô xuống bên đường.
Mấy phút sau, cảnh sát và xe cứu thương đến hiện trường. Cảnh sát không tốn một chút sức lực đã tóm gọn tên hung thủ. Còn ba mạng người vừa mới sống sờ sờ lúc nãy, chưa kịp cấp cứu thì đã buông tay rời khỏi nhân gian.
Bốn mạng người, chỉ vỏn vẹn phát sinh bởi một sự tình nhỏ nhặt không đáng kể. Rốt cuộc là bởi hung thủ quá tàn nhẫn, hay là quả báo ba người kia đáng phải nhận lấy, mọi người tận mắt chứng kiến đều bàn tàn xôn xao.
Đây là một vụ án xảy ra ở Phủ Thuận, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc.
Câu chuyện thứ 2: Giọt nước mắt của tên cướp
Hắn ta là một tên cướp, đã từng ngồi tù. Sau khi ra tù lại giết người, khi đến bước đường cùng, hắn lại đi cướp ngân hàng, đó là một ngân hàng khá nhỏ. Vụ cướp này, hắn đã gặp phải tình huống mà trước nay chưa từng gặp. Hai cô gái đã liều mình phản kháng, hắn ta đã giết chết một người trong đó, người còn lại bị bắt làm con tin.
Vì có người báo cảnh sát, hắn uy hiếp cô gái này đi lên xe, rồi lái xe chạy như điên như dại, chiếc xe đã đụng phải rất nhiều người và đụng ngã rất nhiều gian hàng nhỏ ven đường. Cô gái 21 tuổi này vừa mới đi làm, bởi cô vốn đã cố gắng học hành, sau khi tốt nghiệp không có tiền quà cáp cho người ta nên mãi không xin được việc; là nhờ anh trai của cô bán máu của mình để lấy tiền cho cô đi học và xin việc cho cô. Cha mẹ cô mất sớm, chỉ có một người anh trai này. Cô nghĩ bản thân mình quả là mệnh khổ, vừa mới đi làm được mấy ngày đã gặp phải chuyện kinh khủng như vậy, sợ rằng không còn sống sót trở về.
Cuối cùng, tên cướp đã bị cảnh sát bao vây, cảnh sát bảo hắn ta hãy bỏ súng xuống, không được làm hại con tin. Tên cướp điên cuồng hét lớn: “Ta dù sao cũng đã giết chết mấy mạng người rồi, dù có thế nào thì cũng chỉ có một mạng này thôi, còn gì để mất nữa đâu…”. Vừa nói, hắn dùng con dao cứa vào cổ của cô gái, máu từ cổ của cô chảy ra. Cô gái bật khóc, cô biết rằng mình đã gặp phải tên liều mạng, đã đến đường cùng rồi. “Sợ rồi phải không?”, tên cướp hỏi cô. Cô gái lắc đầu: “Tôi chỉ là cảm thấy có lỗi với anh trai tôi”.
“Anh trai cô ư?”, tên cướp gằn giọng hỏi. “Đúng vậy”, cô ấy nói, “bố mẹ tôi mất sớm, là anh trai tôi nuôi tôi lớn khôn, anh ấy đã từng vì tôi mà phải bán máu để lấy tiền cho tôi ăn học, sau khi tôi ra trường lại bán máu lấy tiền để tôi có được công việc này. Anh ấy nay đã 28 tuổi rồi, nhưng vẫn chưa kết hôn, tôi thấy tuổi của anh cũng xấp xỉ với anh trai của tôi”.
Con dao đang kề trên cổ của cô gái rơi xuống, hắn ta nghẹn ngào nói: “Vậy cô quả thật là rất bất hạnh rồi”.
Đám cảnh sát vây quanh tên cướp tiếp tục kêu gọi đầu hàng, hắn ta lặng im như không nghe thấy gì, tiếp đó cùng với cô gái nói về người anh trai của cô. Trên người hắn không chỉ có súng, mà còn có kíp nổ, có thể nổ tung chiếc xe này, nhưng hắn bỗng muốn được trò chuyện với cô. Bởi vì thân thế của hắn cũng bất hạnh như vậy, bố mẹ ly hôn ngay từ khi hắn còn khá nhỏ, hắn ta cũng có em gái, đứa em gái ấy cũng là hắn cung cấp tiền cho học đại học, nhưng hắn không muốn để cho em gái biết mình là một kẻ giết người!
Hắn cầm lấy chiếc điện thoại, đưa cho cô gái: “Này, cô hãy gọi cho anh trai của cô đi!”.
Cô gái bình tĩnh đón lấy, biết được đây là lần trò chuyện cuối cùng với anh trai, vậy nên, cô gắng vui cười, nói rằng: “Anh này, anh đang ở nhà ư? Anh hãy ăn cơm trước đi, hôm nay em cần phải tăng ca, không về sớm được”. Sinh ly tử biệt như vậy mà cô lại nói giống như chuyện sinh hoạt thường ngày. Em gái của hắn cũng đã từng nói với hắn những lời như vậy. Tên cướp tựa mặt lên trên tay lái khóc rống lên. “Cô đi đi!”, hắn ta nói. Cô gái như thể không dám tin vào tai của mình nữa. “Đi mau đi! Đừng để tôi phải đổi ý, có lẽ chỉ sau một phút thôi tôi sẽ đổi ý đấy!”. Cô gái vội bước xuống xe, đi mấy bước, ngoảnh đầu lại nhìn hắn ta một cái.
Khi cô vừa mới đi đến nơi an toàn, thì nghe thấy một tiếng súng vang lên, vội quay đầu nhìn lại, cô nhìn thấy tên cướp gục trên tay lái, hắn đã nổ súng tự sát. Rất nhiều người đã hỏi cô rốt cuộc điều gì đã khiến cho tên cướp thả cô đi. Cô nói: “Tôi chỉ nói mấy câu thôi, câu cuối cùng tôi nói với anh trai tôi là, ‘Anh này, trời đã lạnh rồi, anh nhớ hãy mặc thêm áo!”. Cô không kể với người khác về nước mắt của tên cướp đó, bởi cô biết dù có nói ra người khác cũng không tin.
Cuộc sống quá vô thường, đôi khi thiện ác cách nhau chỉ một niệm. Mong rằng mỗi người trong chúng ta, ở những khoảnh khắc của sự lựa chọn, sẽ chọn cho mình con đường thiện để đi!