Em đã từng nghe người yêu kể về mẹ anh. Rằng đó là người mà anh thương yêu nhất trên đời. Từ khi bố mất, anh vẫn sống với mẹ. Bà đã làm tất cả mọi việc để nuôi anh ăn học nên người. Chính vì vậy, khi về nhà người yêu ra mắt, em đã chuẩn bị rất kỹ để có một buổi gặp mặt ấn tượng và có nhiều thiện cảm.
Lúc mới gặp bác, em đã thấy quen mặt nhưng không nhớ được mình từng gặp bác ở đâu. Chào hỏi và nói chuyện vài câu thì bác xuống bếp nấu cơm nên em cũng theo sau phụ giúp. Đến tận khi nấu nướng xong, em đi dạo quanh nhà một vòng thì nhìn thấy bức ảnh cũ treo trên tường, trong ảnh là cả gia đình người yêu, lúc này em mới nhận ra mình đã gặp bác gái ở đâu. Thì ra là người phụ nữ mà bố mẹ em căm hận, đến nay vẫn không quên nỗi cay đắng mà bác ấy gây ra. Trong nhà em cũng có tấm ảnh nhỏ mẹ em chụp cùng bác ấy từ lâu.
Tầm 10 năm trước, bác ấy là đồng nghiệp của mẹ em. Chỉ vài tháng quen biết, mẹ em đã thân thiết với người đồng nghiệp này. Vì tin tưởng nên khi bác ấy gặp khó khăn, mẹ em đã đứng ra vay giúp 50 triệu mà không có một chữ ký hay giấy tờ gì làm chứng. Ngày ấy, 50 triệu là một số tiền lớn đối với gia đình em. Sau khi bác ấy nghỉ việc và bùng nợ, mẹ em đã tìm đến nhà để hỏi nhưng không ngờ đó lại là một căn nhà cho thuê. Sau này, bố mẹ em một mình gồng gánh trả nợ và không bao giờ muốn gặp lại người bạn đã từng lừa dối mình.
Mẹ người yêu không biết em nên vẫn thoải mái nói chuyện, chia sẻ đủ thứ với em. Nhưng em thì từ lúc ngồi vào mâm cơm thì im lặng, không còn tha thiết gì ăn uống nữa. Bao năm qua, mỗi khi nghe mẹ em nhiếc móc người đồng nghiệp cũ, em cũng giận lây. Giờ bảo em cười nói với bác thì em không làm được.
Lúc đưa em về, người yêu hỏi em sao vẻ mặt không vui mà em không dám nói rõ lý do. Em cũng không biết phải giải quyết chuyện này thế nào. Giờ mà tiếp tục yêu nhau, sau này còn muốn cưới xin thì thế nào hai bên gia đình cũng gặp nhau, đến lúc đó e rằng bố mẹ em sẽ làm lớn chuyện. Còn nếu chia tay thì em không cam lòng chút nào, bởi em rất yêu anh.