Yêu nhau 5 tháng tôi mới dám rủ bạn gái qua đêm. Bạn gái tôi tên Tâm, người cũng như tên, rất dịu dàng nhu mì. Bởi cô ấy hiền lành và có phần nhút nhát như thế mà tôi không dám manh động.
Tôi sợ “gạ gẫm” cô ấy quá sớm khi hai đứa mới yêu nhau được vài tháng, cô ấy lại nghĩ tôi là kẻ không ra gì, chỉ nghĩ tới chuyện ân ái. Với lại, chắc cô ấy cũng không có kinh nghiệm gì nhiều trong chuyện đó. Dĩ nhiên là tôi không quan trọng chuyện trinh tiết. Nhưng bạn gái mà ngoan hiền quá thì tôi cũng không dám mạnh bạo.
Tối đó tôi phải lấy dũng khí đánh bạo mở lời, cũng may Tâm không phản cảm gì cả mà đồng ý. Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, Tâm khá hợp tác chứ không thụ động cứng đơ như khúc gỗ khiến tôi rất mừng.
Đến “hiệp 2”, Tâm vẫn thoải mái đồng ý khiến tôi càng phấn khởi. Là một người đàn ông khỏe mạnh, sức khỏe tốt nên tôi cũng không muốn vợ quá yếu ớt, bảo thủ. Vợ phải nhiệt tình một chút thì đời sống chăn gối vợ chồng mới phong phú và thú vị. Tâm chiều tôi như vậy khiến tôi rất vui.
Sau lần 2 thì tôi ôm cô ấy nói chuyện một lát rồi định ngủ. Ai ngờ đâu Tâm lại tiếp tục chủ động khơi gợi. Dù khá mệt rồi nhưng thấy cô ấy hăng hái như vậy nên tôi cũng vui vẻ đồng ý. Chắc hẳn sau lần này thì Tâm không gượng dậy nổi cho mà xem.
Xong lần 3, thực sự tôi đã rất mệt, chỉ muốn nhắm mắt ngủ ngay lập tức. Nhưng bạn gái còn muốn trò chuyện tâm sự nên tôi vẫn phải cố thức. Được một lát, tôi đang định lựa lời khuyên cô ấy ngủ đi thì Tâm lại một lần nữa chủ động khơi mào cuộc ân ái khiến tôi giật mình kinh hãi.
Dù đã uể oải lắm rồi nhưng cũng không thể để mình mất mặt trước bạn gái. Xong lần này thì nhìn đồng hồ cũng là 4h sáng. Mắt tôi đã dính chặt vào nhau rồi nhưng cũng phải run rẩy khi nghe tiếng Tâm dịu dàng ngọt ngào thủ thỉ bên tai:
“Vợ chồng đúng là phải hòa hợp trong chuyện này anh nhỉ. Có như vậy thì hạnh phúc gia đình mới được đảm bảo. Em hạnh phúc lắm vì tìm được một người đàn ông đồng điệu với mình cả về suy nghĩ, tâm hồn và khía cạnh tế nhị này…”.
Nghe giọng nói mềm mại của cô ấy mà tôi tái xanh khiếp hãi. Không biết Tâm có cảm nhận được không, tôi đã cố gắng để chiều cô ấy lắm rồi. Tôi thì phờ phạc mệt lử mà có vẻ Tâm vẫn rất khí thế, tươi tắn, tỉnh táo như không. Tôi dám chắc rằng có thêm nữa thì cô ấy vẫn chẳng khó chịu.
Tôi phải dặn cô ấy ngủ đi kẻo thức đêm nhiều không tốt cho sắc đẹp phụ nữ thì Tâm mới chịu nhắm mắt ngủ. Sáng hôm sau, tôi mệt không thể dậy nổi, lúc mở mắt ra được cũng đã 10 giờ sáng. Lê từng bước chân đau đớn từ toilet đi ra thì Tâm lại ôm chầm nhảy xổ vào tôi muốn “vận động” 1 lúc buổi sáng.
Tôi mếu xệch mặt mũi, lúc này thật sự không thể cố nổi nữa. Nếu đồng ý với cô ấy, chắc tôi ngất xỉu ngay trong phòng khách sạn. Tâm tiu nghỉu có vẻ không hài lòng nhưng cũng không nói gì thêm. Ăn sáng xong, tôi đưa Tâm về rồi quay về nhà ngủ một giấc đến tận tối mới cảm thấy sức khỏe được hồi phục.
Từ hôm đó đến nay tôi vẫn chưa gặp lại Tâm vì thực sự thấy sợ hãi. Phụ nữ nhiệt tình nồng nàn là điều tốt, đàn ông ai cũng thích nhưng cái gì cũng có giới hạn mà thôi. Đến mức như Tâm thì tôi khiếp vía chỉ muốn chạy. Song ngoài chuyện đó ra thì cô ấy là một cô gái tốt, điều kiện công việc, gia đình cũng rất tương xứng với tôi.
Tôi có nên đánh liều đưa chân cưới Tâm? Nhưng cưới về rồi thì lại sợ không đáp ứng nổi cho vợ, khiến cô ấy cắm sừng lên đầu mình thì nguy to! Chuyện thật sự tế nhị tôi chẳng biết phải tâm sự với ai bây giờ.