Vợ khoe mua cái áo 100 nghìn, tôi cay đắng chuyển khoản ngay 2 triệu
2 năm trước, vợ chồng tôi vẫn còn cuộc sống giàu sang thoải mái. Tôi có công ty riêng, làm ăn đang phát triển thì lại gặp sự cố lớn. Đến bây giờ, khi nghĩ lại ngày đó, tôi vẫn không khỏi rùng mình và đau đớn. 9 năm gây dựng sự nghiệp, tất cả đều vỡ tan chỉ vì một sơ sót khi ký kết hợp đồng.
Tôi phải bán công ty, từ chủ thành thất nghiệp cả năm trời. Vợ chồng chuyển ra ngoài ở trọ trong căn nhà rộng chưa tới 30 mét vuông. Nhưng tôi vẫn may mắn hơn nhiều người đàn ông thất bại khác khi bên cạnh luôn có người vợ thân thiết đồng hành. Cô ấy không trách cứ chồng mà luôn động viên, an ủi tôi. 1 năm tôi thất nghiệp, vợ ngoài làm giờ hành chính còn nhận thêm việc về nhà. Việc chi tiêu cũng thắt chặt tối đa.
Hiện tại, tôi đã dần bước qua bóng tối của sự thất bại và đang gây dựng lại từ đầu. Vợ chồng lại vay nợ 200 triệu đồng để tôi khởi nghiệp. Kinh tế đã túng thiếu, nay càng thêm căng thẳng hơn.
Tối hôm qua, vợ khoe với tôi mới mua cái áo 100 nghìn. Cô ấy mặc thử rồi hỏi tôi có đẹp không? Hình như đã 2 năm rồi, tôi mới thấy vợ mua được một cái áo mới nhưng trị giá chỉ có 100 nghìn. Trước đây, cô ấy mặc toàn đồ hiệu, bây giờ mua được cái áo hàng chợ đã là một điều hạnh phúc. Tự dưng, tôi cay xè mắt, cảm giác bất lực và chua xót khủng khiếp.
Tôi chuyển khoản cho vợ 2 triệu cuối cùng còn lại trong tài khoản ngân hàng của mình. Cô ấy ngạc nhiên hỏi tôi chuyển tiền để làm gì? Tôi bảo vợ mua cái áo nào đẹp hơn, có giá trị hơn mà mặc.
Tôi biết vợ vì mình, vì gia đình mà hi sinh rất nhiều. Điều đó càng làm tôi bất lực, chán nản về chính bản thân của mình. Tôi đã không đem lại được cuộc sống sung túc cho vợ con, làm sao tôi không cảm thấy hổ thẹn chứ?
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.