Về ra mắt vào nhầm phòng mẹ bạn gái, thấy lọ thuốc trên bàn tôi hoảng loạn muốn chia tay
Tôi đang có ý định chia tay bạn gái nhưng không biết mình làm đúng hay sai. Nguyên nhân đến từ việc tôi về ra mắt nhà cô ấy và tình cờ vào phòng của mẹ em.
Sau 6 tháng yêu nhau thì tôi và Loan quyết định đưa đối phương về ra mắt gia đình. Nhà tôi xa hơn nên chúng tôi bàn bạc rồi quyết định sẽ về nhà Loan trước, cuối tuần tiếp theo mới về nhà tôi.
Nhà Loan chỉ có hai mẹ con. Bố cô ấy đã bỏ mẹ con Loan theo người phụ nữ khác từ lâu. Mẹ em không tái giá, ở vậy nuôi con gái khôn lớn trưởng thành.
Bác đón tiếp tôi rất chu đáo và xởi lởi. Điều kiện kinh tế gia đình Loan cũng không đến nỗi nào. Mẹ em là công nhân viên chức về hưu, hiện tại bác có lương hưu, không phụ thuộc vào con cái. Loan cũng đi làm độc lập kinh tế, dù lương không quá cao nhưng đủ lo cho bản thân. Từ tính tình cho đến điều kiện công việc và kinh tế của Loan rất phù hợp với với tiêu chuẩn của tôi về một người vợ.
Ăn cơm xong, Loan đi rửa bát, cô ấy không cho tôi phụ mà giục tôi lên phòng riêng của cô ấy nghỉ ngơi. Tôi theo lời Loan lên tầng 2 nhưng lại đi nhầm phòng, vào phòng của mẹ em.
Chỉ cần nhìn sơ qua bố trí và đồ vật trong căn phòng tôi đã biết là mình đi nhầm rồi. Đang định quay người trở ra luôn thì tình cờ tôi nhìn thấy một lọ thuốc mẹ Loan đặt trên bàn. Lọ thuốc ấy không hề xa lạ gì với tôi, vì mẹ cậu bạn thân của tôi cũng phải sử dụng nó. Nhiều lần tôi với nó đi mua thuốc cho bác ấy rồi đưa bác đi khám rồi. Đó là một loại thuốc trị bệnh tâm thần.
Ra khỏi phòng mẹ Loan, tôi chẳng còn tâm trí đâu tìm phòng riêng của cô ấy mà nghỉ ngơi nữa. Bệnh tâm thần là một căn bệnh có tính di truyền cao. Mẹ cậu bạn thân của tôi mắc bệnh, cậu ấy không có biểu hiện nhưng chị gái cậu ấy thì bị bệnh giống mẹ. Hiện tại chị ấy đã 35 tuổi nhưng không lập gia đình.
Về phần Loan, trong thời gian qua quen biết, tôi có để ý thấy nhiều lúc cô ấy mất kiểm soát cảm xúc và cư xử có chút kỳ lạ. Nhưng tôi không suy nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ có thể Loan là người nóng nảy. Song hiện tại nhìn thấy lọ thuốc kia thì tôi không dám chắc là Loan có bị di truyền căn bệnh của mẹ hay không và ở mức độ nặng nhẹ ra sao.
Tôi hoảng hốt lao xuống nhà rồi kiếm cơ có việc bận đột xuất để ra về ngay lập tức. Loan muốn tôi đợi cô ấy cùng trở lại thành phố. Tôi bảo em cứ ở lại chơi với mẹ cho bà đỡ buồn, vừa về đã đi ngay bà sẽ tủi thân. Loan ngoan ngoãn nghe lời tôi không hề cãi lại nửa câu.
Tất nhiên là tôi chẳng có việc gấp gì cả, chỉ là thấy sợ hãi không muốn ở lại nhà Loan thêm. Tôi tự hỏi có phải bố Loan bỏ mẹ con cô ấy đi vì căn bệnh của mẹ Loan hay không. Rồi sau này Loan liệu có trở thành như vậy? Nghĩ đến mà thấy lo lắng và hoang mang. Nếu chúng tôi kết hôn, các con của chúng tôi sau này nhỡ cũng bị di truyền căn bệnh đó từ mẹ và bà ngoại thì sao?
Nghĩ mà thấy có phần giận Loan vì gia đình cô ấy có bệnh di truyền nhưng lại không hề nói rõ với tôi ngay từ đầu. Giả dụ tôi không phải là người biết về loại thuốc ấy thì cũng chẳng thể phát hiện ra chỉ qua vài lần tiếp xúc với mẹ Loan.
Thế nhưng tình cảm nửa năm qua không thể nói chấm dứt là chấm dứt ngay được. Tôi vẫn thương Loan, cũng không muốn phải rời xa cô ấy. Bởi em rất ngoan, nghe lời tôi và yêu tôi thật lòng.
Tình huống hiện tại quá khó xử. Tôi phải làm thế nào đây? Kiếm một lý do gì đó để chia tay cô ấy ngay hay thuyết phục Loan đi khám. Để xem tình hình bệnh tật của cô ấy thế nào, có mắc bệnh giống mẹ không, nếu có thì mức độ nặng nhẹ và khả năng điều trị ra sao. Từ đó mới đưa ra quyết định, bởi nhỡ Loan hoàn toàn khỏe mạnh thì chia tay cô ấy tôi cũng rất tiếc nuối...
Đau buồn vì chồng gặp tai nạn qua đời, không ngờ người phụ nữ dắt thêm đứa con nói những...
Nỗi đau này chưa xong nỗi đau khác ập đến khiến đầu óc tôi rối lên chẳng nghĩ được gì chỉ có ngồi khóc nhìn chị ta đương ở thế đắc thắng.
Nghi ngờ chồng có quỹ đen, tôi lén lút trữ của cải cho bản thân mình, nào ngờ ngày đọc...
Khi đưa tang chồng xong, đọc xong những dòng chữ đó thì mắt tôi đã nhòa đi, nước mắt chảy nhòa...
Lâm bệnh nặng, chồng xin vợ cho gặp nhân tình lần cuối, nào ngờ phản ứng của ả bồ khiến...
Song cách đây vài tháng, Thành phát hiện bị suy thận độ 4. Tình trạng sức khỏe mỗi ngày một giảm sút trông thấy. Dù một tuần chạy thận 2, 3 lần cũng chẳng thể kéo dài thời gian sống cho anh được bao nhiêu nếu bệnh viện không tìm được người hiến thận tương thích với cơ thể anh.
Gọi cả gia đình đi bắt gian, đến tới nơi mở cửa ra, tôi và bố đứng hình trước cảnh...
Kỳ thực, tôi biết quan hệ mẹ chồng nàng dâu của gia đình tôi không hòa hợp, thậm chí là căng thẳng.