Đúng hôm con gái đầy tháng, tôi choáng váng bắt gặp chồng âu yếm dìu gái trẻ vào nhà nghỉ để “tập văn nghệ”
Tôi được trời phú cho giọng hát hay, bởi gia đình tôi từ bé đến lớn chẳng ai có năng khiếu văn nghệ. Vì vậy ngay từ những năm còn học phổ thông cho đến tận bây giờ khi đã là nhân viên của một công ty xuất nhập khẩu hàng nông sản ở vùng biên này tôi vẫn là trụ cột của đội văn nghệ, thi thoảng lại cùng bạn bè đồng nghiệp mang "chuông" đi so tài với các công ty khác.
Rồi chính nơi thi thố tài năng này tôi gặp được tình yêu của mình. Anh hơn tôi 6 tuổi, là phó phòng tài vụ của sở nông nghiệp tỉnh. Anh hút hồn tôi bởi vừa đàn vừa hát một bản tình ca mà tôi ưa thích.
Sau vài lần gặp gỡ tâm sự, con tim còn bỏ ngỏ của tôi đã "bị" sự chân thành cùng tính tình hiền lành điềm đạm của anh chinh phục. Hơn 2 năm đi lại tìm hiểu tôi và anh được bố mẹ, họ hàng và bạn bè đôi bên chúc phúc bằng một đám cưới giản dị, đầm ấm.
Tôi thực sự hài lòng và cảm ơn số phận, cảm ơn ông Trời đã cho tôi có được một người đàn ông tử tế, luôn yêu thương vợ, luôn trân trọng hạnh phúc bình yên của gia đình mình. Tôi sinh bé gái đầu lòng sau một năm làm vợ. Ngày đón tôi và con ra viện, tôi vô cùng cảm động khi ngoài bó hoa tươi thắm, chồng tôi còn hát tặng mẹ con tôi bản tình ca mà nhờ nó tôi đã có anh.
Tiêu chuẩn nghỉ sinh của tôi còn khá nhiều, bà nội rồi bà ngoại lại thay nhau đỡ đần tôi chăm bé, nên khi chồng ấp úng bảo anh sẽ phải tốn thời gian để tập dượt mấy tiết mục văn nghệ chuẩn bị cho hội diễn của ngành, tôi liền động viên chồng cứ yên tâm tham gia, mọi việc trong nhà tôi sẽ cố gắng lo chu toàn.
Thế rồi không biết chồng tôi có mặt trong bao nhiêu tiết mục mà đi sớm về khuya thường xuyên, ngoài bận rộn công việc ở cơ quan, bao nhiêu rảnh rỗi anh dành hết cho chuyện văn nghệ, văn gừng của mình.
Thi thoảng anh ghé nhà ăn vội với tôi bát cơm, thơm vội lên má con gái cho phải phép rồi quần áo phẳng lì, tóc chải bóng mượt lên xe máy phóng đi vì "sợ trễ buổi tập văn nghệ với anh em trong đội" ....
Cái tin chồng tôi bấy lâu nay "say" tình một cô gái trẻ cũng có máu đam mê đàn ca, hát xướng như chồng đến tai tôi đúng hôm con gái tôi đầy tháng. Tôi cố nén cơn choáng váng để bình tĩnh nhờ bà nội trông cháu với lý do tôi đi chợ mua mấy thứ về làm lễ cho con gái, tôi vội tìm đến nơi chồng tôi hay lui tới.
Tôi chết lặng đứng như trời trồng khi tận mắt nhìn cảnh chồng tôi đang âu yếm dìu một cô gái rất trẻ, rất xinh đẹp, váy áo hững hờ, gợi cảm vào nhà nghỉ nằm khuất sâu trong ngõ nhỏ. Tôi định đứng chờ cho đến khi bắt tận tay day tận trán chuyện mèo mả gà đồng của chồng và để chồng không có cơ hội chối cãi khi tôi đơn phương đưa đơn ra tòa. Nhưng hai bầu ngực căng cứng sữa khiến tôi nhớ đến con gái bé bỏng ở nhà… Không lẽ con tôi mới sinh ra đã chịu cảnh không có cha sớm thế? Tôi phải làm gì để cứu vãn hạnh phúc gia đình đây?
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.