Thấy bạn thân có ý tòm tem chồng của mình, 'chị đẹp' cao tay đáp trả sâu cay khiến ả cay cú chẳng dám bén mảng thêm lần nào
Tôi lập gia đình với chồng là sếp của công ty tôi. Anh hiền lành, đẹp trai, có tài chỉ có điều hơi nhút nhát. Tôi cưới được anh cũng chính vì đã tấn công trước sau nhiều lần gợi ý mà anh ấy không dám tiến dù tôi biết anh thích tôi.
7 năm sau, Linh về nước. Chúng tôi dù không học đại học cùng nhau nhưng vẫn giữ liên lạc từng ấy năm. Lúc Linh cưới có về Việt Nam, tôi có dự đám của cô ấy. Nhưng khi tôi cưới thì Linh không có ở nhà nên nó không biết mặt chồng tôi.
Lần đầu tiên Linh đến nhà tôi chơi, cô ấy cứ chằm chằm nhìn chồng tôi khiến anh ấy cũng thấy ngượng mà ý tứ xin phép lui. Sáu tháng sau khi cô ấy trở về Mỹ thì tôi nghe tin cô ấy đã ly dị chồng. Tôi nghe mẹ Linh nói chứ cô ấy không hề nói với tôi. Tôi có gọi điện tâm sự, sợ cô ấy sốc. Nhưng không, cô ấy có vẻ như rất vui như chưa từng có chuyện gì xảy ra đối với hôn nhân của mình.
Rồi cô ấy chuyển hẳn về Việt Nam công tác. Tôi nghĩ chắc là vì vợ chồng ly dị nên cô ấy muốn trở về quê hương. Cô ấy thường xuyên đến nhà thăm tôi hơn. Tôi nghĩ chắc là cô ấy buồn, cô đơn nên đến nhà tôi chơi cho đỡ buồn.
Tôi vô tư không nghĩ đến những biểu hiện lạ của Linh. Cô ấy thì càng ngày càng lấn tới. Thậm chí còn ăn cơm ở nhà tôi, ở nhà tôi mãi tới tối khuya mới về. Mà có khi phải nhờ chồng tôi nhắc khéo mới về.
Chồng tôi nói với tôi “em không nên thân thiết với Linh quá. Với lại cũng đừng để cô ấy đến nhà mình thường xuyên như vậy.”
Tôi gạt đi cho rằng bạn bè thân thiết qua lại thì có gì. Anh ấy nói tôi không thấy gì lạ hay sao. Tôi nói “em chẳng thấy có gì bất thường”. Anh tức tối rồi lên phòng, bỏ mặc tôi ở dưới phòng khách.
Một lần, tôi về muộn thì thấy Linh đã ở nhà tôi trước. Cô ấy đang loay hoay trong bếp. Thấy tôi về liền cười nói “Cậu về muộn nên tiện thể tớ vào bếp nấu mấy món anh Lương thích”.Tôi cười xòa cũng chẳng thấy vấn đề gì.
Chồng tôi hôm ấy bỗng dưng nói có bạn gọi nên không ăn cơm tối ở nhà. Anh lầm lì lườm tôi rồi đi. Có vẻ anh đang giận tôi thì phải. Linh thì có phần thất vọng nhưng vẫn cười nói anh bận thì cứ đi.
Tối hôm ấy anh về muộn. Tôi bực bội cãi nhau với anh, nói anh không tôn trọng bạn của vợ. Lúc này anh mới đùng đùng nổi giận mắng tôi là “không biết em giả vờ ngu hay ngu thật. Em nuông chiều bạn như vậy thì có ngày mất chồng.”
Tôi như người ngu tự dưng được khai sáng. Sao tôi lại không nghĩ đến vấn đề này? Có lẽ nào Linh đã nói gì với chồng tôi rồi sao?Tại sao anh ấy lại luôn tìm cách tránh mặt Linh? Hai người đó liệu có chuyện gì rồi?
Mẹ chồng lên chăm ở cữ, nàng dâu đưa cho cái giường xếp và cách xử lý của anh chồng...
Như người khác thì vợ tôi phải biết trân trọng mẹ, đằng này, cô ấy liên tục đòi hỏi và cáu kỉnh mỗi khi mẹ làm gì trái ý. Đợt này sinh con, ỷ mình mệt mỏi nên vợ tôi càng quá đáng. Mỗi lần tôi phân tích, cô ấy lại đòi ly hôn.
Trời mưa to bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh, mẹ đơn thân tưởng kẻ trộm nhưng vừa mở cửa...
Tôi nghĩ, một người phụ nữ như mình cũng xứng đáng gặp được người đàn ông tốt như vậy sao?
Thấy chồng lưu tên mình lạ lẫm trong danh bạ, vợ căm hận và 'phản công' bằng một kế hoạch...
Sau khi có tiền và được phẫu thuật, sức khoẻ mẹ chồng tôi đã ổn định. Bà còn cảm kích vì tôi đã đứng ra lo liệu tất cả, còn chồng bây giờ cũng đối xử khác hẳn với tôi. Vì thế mọi người ạ, muốn không bị chồng đánh giá thấp thì đừng bao giờ phụ thuộc vào anh ta.
Nửa đêm thư ký của chồng gọi đi 'họp gấp', vợ bám theo rồi âm thầm gọi một cuộc điện...
Lâu nay tôi vẫn đinh ninh thư ký của chồng mình là đàn ông. Hôm vừa rồi đến công ty, tôi phát hiện anh mới đổi thư ký được 2 tháng. Đã vậy, trông họ còn rất ăn ý với nhau. Ngay từ lúc ấy, tôi đã có linh cảm chẳng lành.