Sau một đêm ngủ nhờ ở nhà tôi, chị chồng quyết định rút đơn ly hôn
Chị chồng tôi là mẫu phụ nữ quyền lực, có tài, có tiền, có quyền. Chị kinh doanh quần áo, mỹ phẩm, là chủ của 3 cửa hàng. Kinh tế trong nhà chồng nhờ vả vào chị rất nhiều. Nhưng bù lại, anh Quý, anh rể tôi, lại chẳng có tài cán gì, chỉ giỏi nấu ăn và có bản tính thật thà. Sau khi cưới, anh Quý ở nhà nấu ăn, dọn dẹp; chị chồng xông pha bên ngoài kiếm tiền. Cả 2 cứ như tráo ngược vị trí cho nhau.
Thời gian đầu, tôi thường nghe chị chồng khen chồng mình giỏi giang, là chỗ dựa an toàn cho vợ. Nhưng về sau, càng lúc, chị ấy càng nói khó nghe về chồng. Có lẽ ra ngoài kinh doanh, gặp gỡ nhiều người đàn ông có vị thế trong xã hội khiến chị ấy bất mãn vì chồng chỉ biết lui cui trong bếp và ngoài vườn.
Vợ chồng chị bắt đầu mâu thuẫn nhiều và đỉnh điểm là chị chồng quyết định ly hôn. Chị ấy nộp đơn ly hôn đến tòa án rồi. Anh Quý chỉ biết ngậm ngùi tôn trọng quyết định của vợ. Anh ấy tâm sự với mẹ chồng tôi, nói rằng đã cố hết sức để làm vừa lòng vợ và vẫn còn yêu chị rất nhiều. Nhưng anh ấy cũng không biết phải làm sao để cứu vãn hôn nhân trước sự quyết liệt của vợ mình.
Tối qua, chị chồng đến nhà tôi ngủ lại một đêm. Chị em tâm sự với nhau. Nhưng tôi vừa nói chuyện với chị ấy vừa phải làm mọi việc trong nhà như nấu ăn, lau dọn nhà, rửa chén bát, dọn bàn ăn, phòng ngủ. Chị chồng lẽo đẽo đi theo tôi, hết kể chuyện này đến chuyện khác. Rồi bỗng chị nhận ra điều gì đó nên hỏi: "Bình thường việc nhà vẫn do em làm hết à?". Tôi gật đầu. Tôi không làm thì ai làm chứ? Tôi cũng nói luôn là mình rất ngưỡng mộ gia đình của chị. Anh rể tuy không kiếm ra tiền nhưng lại hết mực quan tâm, yêu chiều vợ, làm theo mọi điều chị thích và chưa từng để chị phải đụng tay vào cây chổi hay miếng giẻ lau nhà. Còn tôi, đi làm ở công ty về đến nhà là bao nhiêu thứ việc đổ dồn lên vai.
Chúng tôi còn đang trò chuyện thì chồng tôi về. Anh ấy vứt cặp lên bàn, ngồi bắt chéo chân xem ti vi. Con khóc, kệ; vợ vừa tắm cho con vừa trông nồi canh đang sôi trên bếp, kệ. Ăn cơm xong rồi thì bỏ đi chơi đến 11 giờ khuya mới về.
Sau một đêm ngủ lại nhà tôi, sáng hôm sau, chị chồng chủ động rút đơn ly hôn. Điều này khiến bố mẹ chồng kinh ngạc. Họ hỏi tôi, tôi kể mọi chuyện cho họ nghe. Bố mẹ chồng giận dữ mắng chồng tôi một trận vuốt mặt không kịp nhưng anh ấy vẫn chẳng thay đổi gì. Cuộc hôn nhân của chị chồng đã được cứu vãn, cả 2 cũng hiểu thấu nhau hơn. Nhưng còn tôi, khi nào chồng tôi mới chịu thay đổi đây?
Mẹ chồng bỗng ra thùng rác lục đồ, dâu trẻ buông lời nhiếc móc nhưng lại 'rụng rời' khi thấy...
Chẳng hiểu sao sau khi nghe xong, tôi lại cảm động đến bật khóc. Không ngờ vì chúng tôi, mẹ chồng lại làm quá nhiều việc đến vậy. Đến bây giờ tôi mới hiểu, trên đời này, chẳng có tấm lòng nào bằng cha mẹ dành cho con cái.
Con trai vừa mất nửa năm, con dâu đã mang bầu, mẹ chồng đuổi đi mà không biết đó là...
Giận thì rất giận, nhưng mẹ chồng tôi cũng đáng thương lắm. Bà là góa phụ, có mỗi người con trai, bây giờ lại lìa đời sớm như vậy. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi có nên cho bà nhận cháu hay không?
Làm chính thất vẫn bị đánh ghen, vợ trẻ nín nhịn cho qua rồi đợi thời cơ chín muồi mới...
Ngay giờ phút này, tôi cảm thẫy rất thanh thản. Cuối cùng thì sau bao ngày tháng nhẫn nhịn chịu đựng, tôi đã có thể bắt chồng phải trả món nợ này rồi.
Mẹ chồng vung tiền cho 30 triệu mua điện thoại mới, dâu trẻ hí hửng đi mua để rồi lãnh...
Em không ngờ mẹ chồng của mình lại đáng sợ như vậy, bây giờ em đã về nhà mẹ đẻ rồi. Chuyện này cũng chưa biết nên giải quyết thế nào, các chị cho em lời khuyên với ạ.