Em làm mẹ đơn thân đã 3 năm nay. Với em con gái 5 tuổi là tất cả. Bởi con vừa sinh ra đã phải chịu nhiều thiệt thòi. Vì thế em không muốn con phải chịu thêm những thiệt thòi nữa. Em cũng xác định, con gái ở đâu, em sẽ sống ở đó. Mẹ con sướng khổ sẽ có nhau, không cần tái hôn cũng được.

Em với chồng cũ sống với nhau được hơn 5 năm thì phát hiện ra anh cặp bồ. Em đã từng muốn ly hôn nhưng vì con em lại cố gắng bỏ qua hết cho anh. Anh cũng hứa hẹn sẽ chấm dứt với người đàn bà ấy để quay về bên vợ con. Nhưng rồi em thấy họ vẫn lén lút qua lại sau lưng em.

Bao khổ đau, dằn vặt khiến em khóc ướt gối mỗi đêm. Cuối cùng quá mệt mỏi, em quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này. Khi đó con gái mới được 2 tuổi.

Sau khi ly hôn, mẹ con em ra thuê trọ. Cuộc sống đầy vất vả khi một mẹ 1 con. Suốt 3 năm qua, chồng em không hề trợ cấp 1 đồng, không quan tâm hỏi han đến con. Biết mình đã là mẹ đơn thân, em càng quyết tâm làm việc để có tiền. Cũng may công việc của em ổn định và cho thu nhập khoảng 10 triệu/tháng nên 2 mẹ con cũng đủ chi tiêu và tích lũy được chút ít.

Em với chồng cũ sống với nhau được hơn 5 năm thì phát hiện ra anh cặp bồ nên quyết định buông tay. Ảnh minh họa.

Cứ thế, em vừa làm chính và làm thêm nên thu nhập cũng ổn hơn. Cuộc sống của mẹ con em càng vui vẻ, thoải mái hơn nhiều. Em chính thức bước ra khỏi cái bóng sau ly hôn. Cũng chính tại thời điểm này thì em gặp chồng mới bây giờ.

Chồng mới hơn em 5 tuổi và cũng từng lỡ dở trong hôn nhân. Anh cũng là dân kinh doanh và khá chững trạc. Có lẽ vì thế mà khi gặp em, anh đã nảy sinh tình cảm.

Suốt 1 năm 2 đứa tìm hiểu nhau, anh thường xuyên lui tới phòng trọ của 2 mẹ con em ăn cơm. Và anh tỏ ra rất quan tâm, yêu thương con gái nhỏ của em. Có những cuối tuần em bận, anh còn sẵn sàng trông con, cho con đi công viên chơi thay em nữa. Con gái em cũng vì thế mà khá quấn anh.

Khi 2 đứa tính chuyện tái hôn, em thì muốn con gái đi theo mẹ về sống với 2 vợ chồng em. Còn anh thì gàn. Anh bảo rằng: “Vì chúng mình sẽ sống cùng cả bố mẹ anh nữa nên thời gian đầu, anh nghĩ cứ để con ở với bà ngoại. Khi nào vợ chồng ra ở riêng sẽ đón con về”.

Nghe anh nói vậy, em đã lưỡng lự rất nhiều. Song bố mẹ em cứ bảo, vậy cũng hợp tình hợp lý. Họ cứ giục em làm đám cưới trước đi rồi lo cho con sau.

Đêm hôm sắp phải xa con, em cứ ôm con gái cả đêm chẳng nỡ rời xa con. Còn con thì cứ hỏi: “Mẹ lấy chồng xong phải về bà ngoại thăm con mỗi ngày đấy nhé. Cuối tuần mẹ phải đưa con về nhà mới của mẹ”.

Chốc chốc con quay sang ôm mẹ lại bảo: “Hay là mẹ cho con đi theo mẹ đi. Con muốn ở bên cạnh mẹ”.

Nghe con thơ nói, nước mắt em cứ tuôn. Em không biết trả lời con thế nào nhưng trong lòng tự nhủ, sẽ cố gắng sớm ổn định cuộc sống mới để nhanh chóng đón con về.
Ngày em tái hôn, khi đang vui chơi với các bạn ở ngoài ngõ, thấy đoàn rước dâu của họ nhà trai bắt đầu lên xe, con vội vàng chạy đuổi theo mẹ. Cứ thế con bám váy mẹ rồi gào khóc lạc cả giọng.

Khỏi phải nói phút giây ấy em đau đớn thế nào. Em ngồi thụp xuống, ôm chặt con chẳng muốn rời xa. Hai mẹ con còn đang quyến luyến vậy mà chồng mới của em đã phũ phùng dứt tay con gái ra và hất thẳng rồi quát: “Về đi. Theo mẹ làm sao được mà khóc như nhà có đám”.

Em tuyên bố hủy hôn ngay hôm tái hôn. Ảnh minh họa.

Hành động dứt tay con của anh đột ngột làm con gái em ngã ngửa ra sau và trầy đầu gối. Đúng lúc này mẹ em chạy ra ôm cô cháu gái và lủi thủi đi về.

Chứng kiến hành động lạnh lùng của chồng mới, em nhận ra dù có lấy anh ta, dù anh ta có nói sẽ thu xếp cho con về sống cùng thì có thể mẹ con em sẽ ngày càng xa cách nhau. Vì thế, em vứt toẹt bó hoa cưới xuống đường và tuyên bố hủy hôn ngay hôm tái hôn.

Chồng mới của em cứ đứng đó như á khẩu. Rồi anh bảo em nên suy nghĩ kỹ. Họ hàng 2 bên cũng hết lời khuyên nhủ. Nhưng em đã quyết rồi, đời này em sẽ sống cùng con, còn chồng có hay không không quan trọng nữa.