Ngày nào chị dâu cũng nấu một núi đồ ăn rồi vội vã mang đi, em chồng nghi chị có người khác và lặng lẽ bám theo nhưng chết sững khi biết sự thật
Em thương chị dâu quá mọi người ạ. Trước đây chị em có nhiều chuyện chưa hiểu nhau, em cũng ít khi tâm sự với chị ấy. Nhưng kể từ khi anh trai em qua đời, càng ngày em càng thấy chị dâu thật đáng thương.
Anh trai em mệnh yểu, lấy vợ được 3 năm thì qua đời, để lại đứa con thơ mới được 2 tuổi. Nhà em khi ấy cứ nghĩ, sau khi chồng mất, chị dâu sẽ nhanh chóng lấy người đàn ông khác. Vì thời bây giờ cũng khá thoải mái với vấn đề tái hôn. Nếu chị ấy lấy chồng mới, gia đình em sẵn sàng nuôi cháu để chị ấy được thoải mái.
Nhưng ròng rã 5 năm nay, chị dâu em vẫn cứ sống một mình như vậy. Bố mẹ chồng bị ốm, chị ấy gửi con về ngoại rồi chăm sóc chu đáo còn hơn bố mẹ đẻ. Mẹ cũng luôn nói, cả nhà em mang nợ chị ấy. Nếu như sau này chị ấy đi bước nữa, nhất định bà sẽ đứng ra lo liệu như gả con gái.
Thế nhưng chị dâu em chưa bao giờ có tư tưởng ấy. Chị sợ con thiệt thòi tình cảm nên muốn ở vậy nuôi con, mặc cho mọi người khuyên nên tìm một chỗ dựa mới.
Thời gian gần đây tôi chuyển việc, công ty của em ở gần nhà chị dâu nên dọn qua nhà chị ấy ở. Lúc này, em bắt đầu để ý đến sự lạ kỳ trong cuộc sống thường ngày của chị. Có một vài lần, khi nấu xong, chị dâu sẽ bỏ cơm vào cặp lồng và mang đi đâu đó khoảng 1 tiếng. Đến khi quay về, cơm vẫn còn nguyên và cả nhà lại ăn như bình thường.
Em hỏi cháu thì thằng bé thản nhiên ngày nào mẹ cũng ra ngoài như vậy. Thú thật lúc đó, em lầm tưởng chị dâu đã có người đàn ông khác bên ngoài. Nhưng khi hỏi dò, chị ấy cứ khăng khăng là chẳng có người đàn ông nào cả.
Hôm ấy thấy chị dâu đi ra ngoài, em cố tình bám theo sau. Cứ thế, em đi sau chị ấy. Càng đi, em càng thấy ngờ ngợ vì con đường ấy quá quen thuộc. Và rồi khi chị dừng lại ở một ngôi mộ trong nghĩa địa, em mới sững sờ nhận ra chị ấy đến mộ của chồng.
Sau khi bày đồ ăn lên, chị ấy ngồi một lúc, đợi hương tàn thì dọn sạch sẽ quay về. Ra đến cổng, thấy em đang đứng sẵn, chị ấy giật mình rơi cả giỏ đồ. Lúc quay về, chị dâu mới nói nếu hôm nào nấu đồ ăn mà anh trai em thích, chị ấy sẽ mang ra mộ cúng cho chồng. Suốt mấy năm nay, chị ấy vẫn luôn làm điều đó một mình.
Nghe chị dâu kể, em thấy thương chị ấy quá. Chị ấy đã rất vất vả trong suốt 5 năm qua, vậy mà vẫn còn nặng tình với chồng. Người phụ nữ như vậy quả thật rất hiếm có và đáng trân trọng.
Ngay đêm tân hôn, chồng tức giận rồi khóa cửa bắt vợ ngủ phòng khách, câu nói của mẹ chồng...
Câu nói đó chốt lại cảm giác của một ngày đầu tiên tôi về nhà chồng, ấm ức, chua chát và cô đơn
Khi chị hàng xóm nhờ trông con là chồng nhiệt tình thấy rõ, đến khi biết sự thật vợ mới...
Mỗi khi thấy nhà tôi mở cửa là chị ấy lại vô tư dẫn đứa con trai sang để gửi trông giúp.
Nghe tiếng gõ cửa, tôi ra mở cửa thì thấy cháu chồng ướt sũng, miệng xin được nhận nuôi
Thấy tôi chăm sóc từng chút, thằng bé đột nhiên hỏi tôi có thể làm mẹ của mình không? Câu nói non nớt ấy khiến tôi xót xa vô cùng.
Bố chồng bất ngờ gõ cửa nhà lúc nửa đêm, đề nghị tôi nuôi hộ con riêng của ông
Ông nói muốn có việc muốn bàn bạc với tôi, để ông vào nhà rồi sẽ nói rõ ràng. Khi nghe hết chuyện bố chồng nói, tôi kinh ngạc vô cùng.