Mừng rỡ vì đưa được mẹ chồng về quê, một tuần sau vào phòng làm việc gọi chồng ăn sáng mà tôi hoảng loạn
Vợ chồng tôi vừa mua được một căn chung cư xinh xắn cách đây không lâu. Chồng tôi là con trai một, bố chồng mất rồi, chỉ còn mình mẹ chồng hiện đang sống ở quê. Anh bàn với tôi đón bà lên ở cùng luôn, ít nữa nhờ bà trông con hộ cho hai đứa đi làm.
Tôi trong lòng không đồng tình, có ai thích sống chung với mẹ chồng chứ? Tôi còn chưa mang thai, sao phải đón bà lên sớm thế? Nếu được chọn lựa thì tôi sẽ thuê người trông con, chẳng cần mẹ chồng giúp. Bỏ tiền ra thuê người, họ phải nghe theo sự chỉ đạo của mình, nhờ mẹ chồng trông con bao nhiêu phiền phức và khó chịu kéo theo.
Vậy nhưng ngoài mặt tôi vẫn giả vờ vui vẻ, đồng ý với chồng kế hoạch đón bà lên. Đợi bà lên rồi, lựa những lúc chỉ có 2 người, tôi thường nói bóng gió ám chỉ rằng giới trẻ bây giờ chỉ thích ở riêng. Cha mẹ không nên ở chung với con cái khiến đôi bên cùng ngột ngạt, khó chịu. Tốt nhất cứ sống mỗi người một nơi, sau này bố mẹ già yếu, không thể tự chăm sóc được cho bản thân thì tính sau. Như thế mới là lối sống văn minh, hiện đại, cả hai bên đều được vui vẻ, thoải mái.
Tôi thấy mình chẳng nói gì sai và dường như mẹ chồng cũng hiểu ngay vấn đề. Chưa đầy một tháng thì bà nằng nặc đòi về quê, chồng tôi giữ thế nào cũng không được. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng giải quyết được cảnh ở chung với mẹ chồng một cách êm thấm, nhẹ nhàng.
Mẹ chồng về quê được 1 tuần thì trong nhà tôi cũng có biến động. Chồng thường xuyên ngủ ở phòng làm việc. Anh bảo đợt này bận nên làm việc tới khuya, sợ trở về phòng ngủ lại đánh thức tôi nên ngủ luôn tại phòng làm việc (trong đó có cái giường nhỏ). Tôi nghe thế cũng chẳng nghĩ ngợi, cho là chồng bận thật.
Sáng hôm qua, tôi qua phòng làm việc gọi chồng dậy ăn sáng. Khi mở cửa ra, tôi hoảng hồn vì chẳng thấy chồng đâu, chỉ có một mảnh giấy để lại trên bàn:
"Anh chỉ có một người mẹ mà thôi, nếu em không muốn sống với bà thì anh đành về quê ở cùng mẹ và chăm sóc bà vậy. Anh đã xin nghỉ việc rồi, tìm được việc tốt dưới này thì anh không lên lại thành phố nữa. Em cứ ở đó một mình, lúc nào cảm thấy muốn tiếp tục sống với anh thì bán nhà rồi về quê".
Tôi hoảng loạn đọc những dòng chữ anh để lại, hóa ra anh biết hết những việc tôi làm rồi. Lập tức gọi điện cho chồng thì anh tuyên bố tạm thời không lên thành phố, tôi cứ ở một mình đi.
Tôi nghe mà khiếp hãi, chồng thật sự muốn về quê sống thì tôi phải làm sao? Nếu biết chuyện trở nên nghiêm trọng thế này, trước đó tôi đã chấp nhận chung sống vui vẻ với mẹ chồng rồi! Giờ làm sao để chuộc lại sai lầm đây?
Đang đưa con đi chơi công viên chơi, bỗng người phụ nữ lạ tới xin vài sợi tóc của con...
Tôi nghe thế thì cực kì sốc nhưng chỉ nói có lẽ cô ấy nghĩ nhiều quá rồi, người với người giống nhau cũng là chuyện bình thường...
Chưa kịp về nhà khi vợ đột ngột qua đời, sau khi nói chuyện điện thoại với con gái, tôi...
K là tên người hàng xóm nhà tôi. Lúc ấy tôi có hơi chột dạ nên hỏi con. Trẻ con nào biết nói dối, con bé bắt đầu kể về những đêm chú K sang ngủ, còn nói buổi sáng, chú ấy đi về bằng đường cửa sau nữa.
Nghi chồng có quỹ đen ngoại tình, tôi tạo tiền riêng, đến ngày anh mất phát hiện sự thật mới...
Anh nói dù ít ỏi nhưng là tất cả những gì anh có, mong tôi giúp anh giữ để dành cho con sau này học hành không thua thiệt ai.
Cả ngày chỉ ăn một bữa cơm nhưng gạo vẫn hết nhanh, vợ trẻ bất ngờ khi biết nguyên nhân
Nghi ngờ có chuyện sau lưng mình, em lén lắp camera. Sau một tuần thì phát hiện mẹ chồng thậm thụt mở cửa bước vào, thế rồi bà lấy hoa quả và thịt, gạo mang về.