Mỗi lần muốn 'gần gũi chăn gối' với vợ phải chờ tới nửa đêm rồi lén lút thậm thụt trong chăn như kẻ trộm
Vợ chồng tôi có một bé trai 6 tuổi nhưng vợ tôi vẫn để con ngủ chung khiến nhiều khi tôi thấy rất bất tiện. Nhà chung cư có 2 phòng ngủ, ngay từ khi mua nhà chúng tôi đã dự kiến để riêng một phòng ngủ cho con nên trang trí và chuẩn bị đầy đủ đồ dùng mà các bé trai yêu thích từ rất sớm.
Nhưng cứ mỗi lần nhắc tới chuyện cho con ngủ riêng là vợ tôi lại chần chừ lần lữa mãi không chịu. Cô ấy nói con còn bé quá, cứ để thêm thời gian nữa. Cũng vì thế mà thằng bé nhà tôi cái gì cũng ỷ lại vào mẹ. Bố hơi nói nặng một lời là nó khóc lóc tố cáo với mẹ và y như rằng vợ chồng tôi sẽ tranh cãi về chuyện này. Vợ tôi nhiều khi cũng biết đó là điều không nên nhưng cô ấy rất dễ mềm lòng với con, không thể nghiêm khắc được.
Về chuyện ngủ chung này, nhiều khi hai vợ chồng muốn sinh hoạt chăn gối cũng phải đợi con ngủ say sau đó lén lút thậm thụt dưới chăn, không hề thoải mái một chút nào vì sợ con tỉnh giấc rồi phá bĩnh. Tôi muốn ôm vợ ngủ một chút cũng bị con tranh giành. Tôi nên thuyết phục vợ thế nào để cô ấy hiểu rằng con trai 6 tuổi là có thể ngủ riêng được rồi hả?
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định đến bảo thằng bé vào nhà thì nghe nó nói với cậu bạn hàng xóm:
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.